Thập Niên 90 Ta Ở Hương Giang Xem Quẻ

Chương 1017: Cô Gặp May Rồi Nhé

Chương 1017: Cô Gặp May Rồi NhéChương 1017: Cô Gặp May Rồi Nhé
Khưu Nhàn Tư cười khổ: "Có lẽ là vận may của tôi không tốt đi, họ nuôi tôi lớn như vậy rồi, tôi cũng không thể trách bọn họ được, chỉ có thể nói là duyên phận giữa chúng tôi đã hết."
Cô ta quay người đỉnh rời đi nhưng thím An lại giữ cánh tay cô ta lại rồi nhìn Tô Niệm Tinh với vẻ chờ mong: "Đại sư, cô vẫn chưa nói tại sao A Lãng lại muốn mạo danh thân phận của anh trai."
Tô Niệm Tinh thấy bà ta sốt ruột như vậy cũng không nhịn được mà bật cười: "Bởi vì cha đẻ của cô ta chính là ông chủ công ty máy móc thiết bị Lộ Thông.'
Các hàng xóm tôi nhìn ông, ông nhìn tôi, đến ngay cả Khưu Nhàn Tư cũng ngây người ra tại chỗ.
Thím An là người đầu tiên phản ứng lại được: "Thiết bị máy móc Lộ Thông? Vậy chẳng phải cô ta chính là thiên kim tiểu thư hay sao?"
Tô Niệm Tinh gật đầu: "Đúng rồi."
Cô mỉm cười với Khưu Nhàn Tư: "Cô gặp may rồi nhé, vừa vặn tôi quen biết cha đẻ của cô."
Cô đi đến trước quây thu ngân rồi kéo ngăn kéo, tìm được tấm danh thiếu của Trương tổng.
Đầu dây bên kia phát một đoạn nhạc chờ, xem chừng trương tổng vẫn chưa ngả bài với bà hai đâu.
Mà cũng đúng thôi, bây giờ đang là lúc thu thập bằng chứng cơ mà, cũng không tiện gây thêm rắc rối. Tô Niệm Tỉnh nói lại vắn tắt tình hình cho ông ta biết, Trương tổng thật sự rất khó tin: "Thật sao? Tôi sẽ qua bên đó ngay."
Trương tổng tới rất nhanh, vốn còn tưởng rằng một đời này ông ta không có khả năng có con của mình, nhưng không ngờ lại có một đứa thất lạc bên ngoài.
Nửa tiếng sau, chiếc xe sang trọng của Trương tổng đã đỗ lại trước cửa quán ăn.
Ông ta bước vào trong quán ăn nhỏ tí này và liếc mắt nhìn một vòng, rất nhanh sau đó ánh mắt đã rơi lên người Khưu Nhàn Tư. Ông ta quan sát cô ta một lúc: "Mẹ con là ai?”
Khưu Nhàn Tư hoàn toàn không biết mẹ ruột của mình là ai.
Tô Niệm Tinh đành trả lời thay cô ta: "Lý Tuệ Quyên, thật ra thì lúc đẻ cô ta ra đã qua đời vì mất máu quá nhiều, sau đó cô ta được cha mẹ nuôi nhận về, cũng chưa từng được gặp mẹ ruột của mình lần nào cả."
Bây giờ Khưu Nhàn Tư vẫn còn hoang mang lắm: "Tôi không biết ông có phải là cha của tôi không, chúng ta có thể đi kiểm tra DNA trước."
Trương tổng thấy cô ta ăn mặc bình thường là cũng đoán ra được gia cảnh của đối phương chắc hẳn không tốt: 'Cũng được, con lấy vài sợi tóc cho cha trước, chuyện này..."
Ông ta liếc mắt nhìn một vòng, sao lại có đông người như thế?
Tô Niệm Tinh vội vàng bảo: "Mấy người này đều là hàng xóm của tôi, họ có thể giữ bí mật cho ông."
Trương tổng im lặng một lúc, vẫn không yên tâm để cô ta về một mình: "Cha dẫn con về nhà trước. Yên tâm, cha sẽ bảo vệ an toàn cho con, không ai có thể làm hại con được đâu." Ông ta quay đầu nhìn về phía vệ sĩ đằng sau: "Giúp tôi tìm thêm bốn vệ sĩ nữa, hai nam hai nữ, bắt đầu từ hôm nay phải bảo vệ con bé hai mươi tư tiếng không được rời khỏi người."
Vệ sĩ đáp một tiếng rõ vang: "Rõ."
Khưu Nhàn Tư đi theo Trương tổng lên xe với vẻ hoang mang, cô ta đề nghị được về nhà lấy hành lý trước, Trương tổng cũng đồng ý.
Đợi bọn họ đi rồi, các hàng xóm nhìn theo chiếc xe sang trọng với ánh mắt ngưỡng mộ như sắp lòi cả ra.
"Oal Cha của cô ta giàu có thật đấy, chẳng trách mà A Lãng lại nổi lên suy tính xấu, mạo nhận anh ruột để lừa tài sản."
"Thời của Khưu Nhàn Tư tới rồi, phen này cha mẹ nuôi của cô ta sẽ hối hận lắm đây!"
Chú An thở dài một tiếng: "Chỉ có tôi là thấy tiếc cho A Vĩ thôi sao? Vốn dĩ cậu ta có thể làm con rể nhà hào môn mà."
Thím An lại đảo trắng mắt: "Ông nghĩ nhiều rồi, vừa rồi ông cũng nhìn thấy rồi đấy, Khưu Nhàn Tư hoàn toàn không thích A Vĩ, ngược lại còn có ấn tượng tốt với A Lãng, cho nên mấy lá thư kia chỉ có thể tính là hoa thêu trên gấm chứ không phải bằng chứng tình yêu gì cả."
Bà A Cam cũng gật đầu: "A Kỳ nói có lý đấy, Khưu Nhàn Tư và A Vĩ không có duyên cho nên A Vĩ mới không dám bại lộ thân phận, cô ta cũng có thành kiến với A Vĩ mà."
"Kiểu con gái ngoan ngoãn như vậy sợ dân giang hồ cũng là chuyện bình thường mà." Bà chủ nhà có thể hiểu cho Khưu Nhàn Tư: "Con gái trẻ mà, đương nhiên sẽ thích sinh viên đại học nho nhã tuấn tú, chứ ai lại thích một tay giang hồ mồm miệng tục tĩu chứ? Cũng có phải đang quay phim đâu." Thím An nhìn Tô Niệm Tinh với vẻ chờ mong: “Đại sư, cô cảm thấy Khưu Nhàn Tư với A Vĩ có khả năng không?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận