Thập Niên 90 Ta Ở Hương Giang Xem Quẻ

Chương 784: Cô Ấy Với Sir Lương Không Có Quan Hệ Gì Sao

Chương 784: Cô Ấy Với Sir Lương Không Có Quan Hệ Gì SaoChương 784: Cô Ấy Với Sir Lương Không Có Quan Hệ Gì Sao
A Trân nhìn chằm chằm vào cô với ánh mắt nghi ngờ, thấy cô trông không giống nói dối, cô ta cào đầu mình rồi rên rỉ: 'Không thể nào? Trước đây khi nhắc đến sir Lương, thái độ của cô rõ ràng khác hẳn mà?"
Các hàng xóm cũng tò mò nhìn cô, Tô Niệm Tinh sợ bọn họ lại hỏi nữa nên kêu Đại Đao đi cùng mình tới phố Miếu.
Đợi cô đi rồi, các hàng xóm lại châu đầu ghé tai bắt đầu thì thâm.
"Ông tin không? Cô ấy với sir Lương không có quan hệ gì sao?"
"Tin mới lạ ấy! Cái cậu phú tam đại trước đó cầm chi phiếu một nghìn vạn đô la Hồng Kông tới kêu cô ấy rời xa sir Lương mà cô ấy còn không chịu kia kìa, chứng tỏ hai người họ không hề hẹn hò, có quỷ mới tin."
"Oal Đại sư đúng là đại sư, vậy mà lại có thể gả vào nhà của vua tàu thủy thế giới làm cháu dâu, xem chừng vua tàu thủy rất thích cô ấy, bà xem, người †a cười không khép được miệng luôn kìa."
"Tôi thấy cũng đúng đó! Không ngờ được Paterson chúng ta lại xuất hiện một phu nhân nhà giàu rồi!"
"Bà nói xem, có thể bảo cô ấy tiết lộ cơ hội phát tài được không? Tôi cũng muốn đi theo vua tàu thủy phát tài."
"Mau cổ phiếu đi!"...
Tô Niệm Tinh cũng không nghe được tiếng thảo luận sôi nổi của các hàng xóm láng giềng. Cô vừa đến đường Temple, còn chưa kịp bày sạp hàng ra thì cô gái trẻ đã gặp được trước đây vội vàng bắt lấy tay cô cầu cứu: "Đại sư, đại sư, cô nhất định phải cứu tôi! Tôi sắp bị đánh chết rồi!" Tô Niệm Tinh thấy cô ta mặt mũi bầm dập, làn da để lộ ra ngoài cũng xanh tím từng mảng, nào còn dáng vẻ câu người đã nhìn thấy vào hôm qua nữa chứ, rõ ràng đây là một người phụ nữ bị bạo lực gia đình.
"Cô đây là?" Tô Niệm Tinh ngạc nhiên: "Sao cô lại bị đánh thành ra như vậy? Ai làm?”
Cô gái trẻ khóc sướt mướt, nước mắt nước mũi tèm nhèm, lớp trang điểm trên gương mặt nhòe đi, đừng nói là có thể khiến đàn ông rung động được mà đến ngay cả trẻ con nhìn thấy cô ta như vậy cũng sợ hét toáng lên ấy chứ.
Cô ta lau vội nước mắt đi: "Đại sư, hôm đó tôi không nên bỏ qua lời cô nói, tôi thật sự đã sắp phát điên lên rồi, anh ta đánh tôi! Anh ta đang bạo hành tôi
"Anh ta bạo hành cô thì cô đi tố cáo anh ta đi!" Tô Niệm Tinh thở dài một tiếng, tới tìm cô có tác dụng gì cơ chứ! Bây giờ sai lầm đã tạo thành rồi, chỉ có thể gửi gắm hy vọng vào pháp luật mà thôi.
Cô gái trẻ ngồi phịch xuống đất với vẻ mặt điên cuồng, cô ta lắc đầu như điên trông như thể muốn quảng luôn cái đầu đi vậy: "Đại sư, tôi bị anh ta lừa đi vay nặng lãi hộ anh ta, bọn họ muốn kéo tôi đi tiếp khách nhưng tôi không muốn đi, cô cứu tôi với! Cô cứu tôi đi mài"
Cô ta như vớ được một cọng rơm cứu mạng cứu cùng.
Tô Niệm Tinh cũng rất lực bất tòng tâm: “Cô bị lừa thì có thể đi tìm anh ta đòi tiền, chứ cô tìm tôi cũng vô dụng thôi, tôi thật sự không thể giúp được cô đâu.
Cô có thể làm thế nào được chứ? Cũng không thể kêu cô trả nợ giúp cô ta được đi? Cô cũng không thánh mẫu đến vậy sao? "Không phải cô là đại sư hay sao? Không phải cô có thể bói ra được tôi gặp đại họa giáng đầu hay sao? Cô bói giúp tôi xem thằng cặn bã đó đã đi đâu rồi, trước đó tôi tìm anh ta nhưng có tìm thế nào cũng không thấy, anh ta nhất định đã trốn biệt tăm rồi." Cô gái trẻ gấp đến mức nói năng lộn xộn.
Tô Niệm Tinh hỏi cô ta muốn bói gấp hay là muốn bói chậm, gấp thì phải hơn một vạn đô la Hồng Kông, còn chậm thì chỉ hai mươi tám đô.
Trên người cô gái trẻ nào có hơn một vạn đô la Hồng Kông đâu, cô ta chỉ còn lại đúng năm mươi đồng, mà đây còn là số tiền ít ỏi cuối cùng.
Cô ta lấy hai mươi tám đồng ra và kêu cô bói cho cho một quẻ.
Cô ta rất may mắn vì Tô Niệm Tinh căn cứ theo quẻ tượng đã bói ra được người đàn ông đang ở Nguyên Lãng.
Hai mắt cô gái trẻ sáng bừng hẳn lên: "Tôi biết rồi, anh ta có một căn nhà ở Nguyên Lãng! Tôi sẽ đi tìm anh taI"
Người xung quanh tập trung càng ngày càng nhiều, cô gái chen ra khỏi đám đông như phát điên, thấy không còn náo nhiệt để xem nữa, rất nhiều người lục tục tản ra khắp bốn phía và rời đi, chỉ còn lại một cô gái trẻ mặc váy liền màu đỏ đang nhìn chằm chằm vào Tô Niệm Tinh.
Tô Niệm Tinh có ấn tượng với cô ta, lần trước cô ta cũng tới con phố đêm này, lẽ nào là tới tìm mình để xem bói sao?
"Cô gái? Cô có muốn xem một quẻ không?" Tô Niệm Tinh lắc mai rùa trong tay mình, tiền đồng phát ra những tiếng leng keng bên trong mai rùa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận