Thập Niên 90 Ta Ở Hương Giang Xem Quẻ

Chương 614: Nhất Định Phải Nén Bi Thương

Chương 614: Nhất Định Phải Nén Bi ThươngChương 614: Nhất Định Phải Nén Bi Thương
Tô Niệm Tinh không nói thẳng ra là mình muốn xem bói cho cô ta, mà chủ động nắm lấy tay đối phương, an ủi cô ta: "Nhất định phải nén bi thương."
Động tác này bày tỏ sự quan tâm, nhất là khi cô còn là nữ giới nên hành động mới trông không đột ngột đến vậy.
Vợ Kim Trụ làm thuê ở khu phố sầm uất cho nên cũng có thể nghe hiểu tiếng Quảng, không cần đến madam giúp phiên dịch nữa, nghe thấy một người xa lạ như Tô Niệm Tinh an ủi mình, cô ta lập tức kích động đến rơi nước mắt: "Vâng."
Tô Niệm Tinh nhìn chỉ tay của cô ta có thể nhìn ra được khoảng thời gian cô ta và chồng làm thuê ở khu phố náo nhiệt chính là những ngày tháng chung sống rất ngọt ngào, có thể thấy được nội tâm của người phụ nữ này rất lạc quan, rất yêu chồng của mình, tuyệt đối không có khả năng ra tay giết chồng.
Tô Niệm Tinh lại liếc mắt nhìn một vòng: "Bà Kim đâu rồi ạ?"
Nhắc đến mẹ chồng là vẻ mặt của vợ Kim Trụ trở nên hơi mất tự nhiên. Cô ta thở dài một tiếng, vừa định mở miệng thì cánh cửa bị người đẩy ra rất mạnh.
Bà Kim đeo giỏ trúc đi vào bên trong, trông thấy hai người lạ mặt là lập tức nổi đóa: "Có phải các người tới đây để xem trò cười của nhà tôi không hả? Có phải muốn nguyền rủa tôi đoạn tử tuyệt tôn không? Cút ra ngoài maul"
Tô Niệm Tinh không nghe hiểu bà ta đang nói gì, nhưng vẻ mặt hung thần ác sát của đối phương cũng khỏi cần phải phiên dịch, chỉ cần là người có mắt đều có thể nhìn ra được.
Madam đi lên giải thích nhưng đối phương hoàn toàn không nghe, ngược lại còn vung gậy đuổi người: "Khỏi cần các người giả vờ tốt bụng, nhà tôi không chào đón mấy người."
Bước ra khỏi nhà Kim Trụ, madam bảo Tô Niệm Tinh đừng để ý: "Bà ta vừa mới mất con trai nên tâm trạng không được tốt cho lắm, tình hình ở những gia đình khác cũng giống với bà ta."
Tô Niệm Tinh biết tiền hoa hồng này không dễ kiếm đến vậy, đặc biệt là có nhiều đại sư đoán mệnh như thế, cô cũng đã từng thấy vài người trong bài báo mà Hà Linh Vân viết, theo như Hà Linh Vân nói thì bọn họ có bản lĩnh thật sự chứ không phải lừa đảo.
Ngoại trừ đại sư đoán mệnh ra thì còn có nhân sĩ chuyên nghiệp ở đủ các ngành nghề, đều có thể phân tích nguyên nhân theo chuyên ngành của mình.
"Những người khác cũng là trúng độc cả sao?"
Madam lắc đầu: "Năm người trước đều là trúng độc, thôn dân mới đồn tai nhau là bị nguyền rủa, có vài người lại cảm thấy là do Suy Tử Vân giở trò quỷ, còn có người cảm thấy trong thôn có thiên thạch cho nên mới dẫn đến việc trong máu có độc.
Quách Xương Thắng đã xét nghiệm máu cho người trong toàn thân rồi, ngoại trừ mấy người đã chết ra thì trong máu của những người còn lại không hề có độc.
Thẳng cho đến một nạn nhân cuối cùng là ngã từ trên núi xuống mà chết, cảnh sát chúng tôi dựa vào hiện trường vụ án và quần áo trên người anh ta để phán đoán thì nạn nhân là bị người đẩy từ phía sau xuống núi."
Tô Niệm Tinh lại đi tới gia đình thứ hai. Người chết trong gia đình này là một cô con dâu có danh tiếng rất tốt trong thôn, hiếu thuận với cha mẹ chồng, thương yêu chồng, còn có một đứa con trai và một đứa con gái. Cha mẹ chồng khóc đến sưng đỏ hai mắt, chồng trông cũng chẳng có tinh thần gì cả, thấy Tô Niệm Tinh qua đây hỏi thăm, bọn họ đều vô cùng đau lòng nhưng vẫn cố nén bi thương để hồi tưởng lại sự việc đã xảy ra vào ngày ấy.
Khi Thu Thu xảy ra chuyện thì chồng của cô ta không có ở nhà, sau tết nguyên tiêu là anh ta đã tới khu nội thành làm thuê rồi, chỉ có đầu mỗi tháng là sẽ về đây ba ngày.
Mẹ chồng Thu Thu vì lớn lên đen đúa nên được mọi người đặt cho biệt danh là bà Đen. Tuy rằng mặt đen nhưng lòng dạ lại lương thiện, chung sống với con dâu Thu Thu mà như hai mẹ con ruột.
Vừa nhắc đến Thu Thu là bà Đen rơi nước mắt: "Khi ấy Lệ Chi Oa chúng tôi cắt cỏ ngoài ruộng này, đến giờ thì ông nội tụi nhỏ đi đón cháu, còn tôi về nhà nấu cơm, chỉ có một mình Thu Thu ở ngoài ruộng, nói là muốn cắt xong đám cỏ còn lại rôi mới vê nhà sau."
Nói đến đây là bà ta lại hối hận vỗ thẳng vào đùi: "Lúc đó tôi nên kéo con nhỏ về nhà chung mới đúng, ai mà ngờ được chỉ đi trước có nửa tiếng thôi mà con nhỏ đã chết rồi."
Bạn cần đăng nhập để bình luận