Thập Niên 90 Ta Ở Hương Giang Xem Quẻ

Chương 474: Tất Cả Đều Không Cần Nói Trắng Ra Nữa

Chương 474: Tất Cả Đều Không Cần Nói Trắng Ra NữaChương 474: Tất Cả Đều Không Cần Nói Trắng Ra Nữa
Trải qua vài năm điều trị này, bệnh tình của anh ấy đã tốt hơn một chút, cũng không còn tự làm hại mình và đập phá đồ đạc nữa, nhưng có đôi khi anh ấy sẽ nói một vài lời đẩu đâu.
Nếu như anh ấy có lời nào mạo phạm cô thì mong cô tuyệt đối đừng để trong lòng. Thật ra anh ấy là một người có nội tâm nhạy cảm và dễ vỡ, con người vẫn rất lương thiện."
Tô Niệm Tinh nghe mà cảm thấy có hơi giống triệu chứng trâm cảm, nhưng lại không giống cho lắm, dù sao thì chứng trâm cảm cũng là có lời sẽ nhịn ở trong lòng mà không có khả năng là một người nói nhiều.
Lúc bọn họ đến nhà hàng thì anh cả của đạo diễn - Tamsen đã tới.
Đây là một người đàn ông thường xuyên ru rú trong nhà suốt một khoảng thời gian dài, khi ngồi xuống và giới thiệu bản thân trông còn hơi câu nệ và thấp thỏm, hình như rất sợ hãi với việc phải ra ngoài xã giao.
Sau khi đôi bên làm quen với nhau, đạo diễn ra hiệu cho mọi người gọi món trước đã, đợi sau khi nhân viên phục vụ lui xuống, Tamsen mới kể lại văn tắt tình hình một lần.
Một năm trước anh ta gặp được một người phụ nữ ở bên bờ biển, vừa gặp cô ta đã thấy yêu ngay. Anh ta đi qua đó tỏ tình, đối phương lại vui vẻ đồng ý với lời thổ lổ của anh ta. Anh ta dẫn cô ta tới trung tâm thương mại hẹn hò, cô ta nói mình không có quần áo gì cả nên muốn mua vài bộ, vì thế bọn họ đi vào một cửa hàng quân áo.
Cô ta lấy bộ quần áo đi thử còn anh ta đợi ở bên ngoài rất lâu mà không thấy cô ta ra ngoài, anh ta mới kêu nhân viên bán hàng giúp tìm nhưng đối phương lại nói anh ta không hề dẫn ai vào đây cả.
Tamsen nói đến đây là vô cùng sốt ruột: "Bọn họ không chỉ không trả người mà còn nói tôi là tên điên."
Đạo diễn cũng rất cạn lời: "Tôi cũng không biết nên nghe ai nữa, hai nhân viên bán hàng trong quán đều nói anh ấy không dẫn theo ai tới cả. Mà anh ta thì vẫn luôn là một người không được nữ giới yêu thích. Tôi cũng không tin anh ấy có bạn gái nhưng anh ấy lại tin chắc như đỉnh đóng cột, chúng tôi..."
Đạo diễn nhún vai, tất cả đều không cần nói trắng ra nữa.
Tô Niệm Tinh có thể hiểu được ý ngâm của đại diễn, dù sao thì ông anh cả này của anh ta thoạt nhìn cũng không có khả năng khiến nữ giới vừa gặp một lần đã yêu ngay được.
Anh ta để râu ria xồm xàm, tóc rối tung như tổ quạ, mặc một chiếc áo sơ mi nhăn như cái nùi giẻ. Mà nữ giới trong hình dung của đối phương lại là một người đẹp có khí chất, nhìn từ vẻ ngoài thì hai người thật sự không xứng đôi chút nào.
Tamsen nghe thấy đến cả em trai ruột cũng không chịu tin mình mà nóng giận đấm một cú xuống bàn, ngũ quan vặn vẹo gào lên: "Anh đã nói bao nhiêu lần rồi, anh thật sự không bị điên, tại sao tất cả các người đều nghĩ tôi là thằng điên vậy!
Lúc trước khi em có tiền quay phim, tất cả mọi người đều nói em bị điên, có phải cũng chỉ có mình anh móc tiên ra cho em không?
Anh không cần em báo đáp nhưng em có thể đừng giống như những người khác chế nhạo anh được không?"
Tô Niệm Tinh giật nảy mình, trái tim suýt chút nữa thì nhảy ra khỏi lông ngực. Tuy rằng trên đường đi, đạo diễn đã tiêm một liều thuốc an thần cho cô từ trước nhưng đang nói chuyện yên lành, đột nhiên anh ta phát điên như vậy cũng thật sự làm cô sợ hết vía.
Những vị khách ở bàn khác nghe thấy tiếng động đều đổ dồn ánh mắt về phía bên này, nhân viên phục vụ cũng đi qua nhắc nhở bọn họ nhỏ tiếng một chút, đừng làm phiên những thực khách ở bàn khác.
Vừa rồi sau khi đạo diễn ngồi xuống còn có cô gái trẻ xin anh ta chữ ký, bây giờ bị nhân viên phục vụ cảnh cáo như vậy ít nhiều gì vẫn thấy hơi mất mặt.
Da mặt anh ta giật vài cái, rất muốn vung tay bỏ đi, nhưng nghĩ đến những cái tốt của anh cả ngày xưa mà anh ta lại kiềm chế lửa giận trong lòng xuống.
"Em không đứng về phía bọn họ, em chỉ là một người bình thường có phán đoán của mình mà thôi, hơn nữa..." Anh ta ra hiệu cho anh cả nhìn về phía Tô Niệm Tinh: "Em đã mời vị thần toán này về giúp anh rồi, cô ấy là đại sư được tổ chương trình mời tới, xem bói rất chuẩn, anh cũng từng xem qua chương trình của cô ấy rồi, cứ để cô ấy bói đi."
Lúc này, Tamsen mới nhìn về phía Tô Niệm Tinh, ngược lại cũng không hề nghi ngờ bản lĩnh của cô mà là hỏi cô: "Cô có tin tôi không?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận