Thập Niên 90 Ta Ở Hương Giang Xem Quẻ

Chương 743: Chú Có Biết Quê Của Cô Ta Ở Đâu Không

Chương 743: Chú Có Biết Quê Của Cô Ta Ở Đâu KhôngChương 743: Chú Có Biết Quê Của Cô Ta Ở Đâu Không
Chú Minh sững sờ mất một lúc lâu rồi mới chợt nhớ đến người mà cô hỏi là Lâm Thúy Thúy và chồng của cô ta, ông ta gật đầu: "Biết chứ, Lâm Thúy Thúy đã về quê rồi."
"Vậy chú có biết quê của cô ta ở đâu không?" Tô Niệm Tinh gấp đến mức túa mồ hôi đầy trán.
Chú Minh lắc đầu: "Tôi nào có biết đâu, tôi chỉ nghe tin vỉa hè thôi."
Tô Niệm Tinh đang định rời đi thì chú Minh đột nhiên nói: "Trước đây cô ta từng thuê nhà của bà chủ nhà trọ đấy, bên chỗ bà chủ nhà trọ chắc hẳn có số điện thoại ở quê cô ta, nghe nói ở quê cô ta thường xuyên có người gọi điện cho cô ta, hay là cô qua đó hỏi bà chủ nhà xem sao?"
Hai mắt Tô Niệm Tinh sáng ngời, điện thoại?
Vậy thì tốt quá rồi.
Cô lập tức quay đầu đi tìm bà chủ nhà trọ, đối phương tưởng là khách thuê trọ nào đó nên vừa chửi vừa đi ra mở cửa, khi trông thấy Tô Niệm Tinh, bà ta lập tức tỉnh như sáo: "Đại sư? Muộn như vậy rồi cô còn có chuyện gì sao?"
"Bà có biết số điện thoại ở quê của Lâm Thúy Thúy không? Tôi tìm cô ta có việc."
Bà chủ nhà trọ hơi sững sờ: "Lâm Thúy Thúy á?"
"Đúng!"
Bà chủ nhà trọ kêu hai người vào nhà trước rồi về phòng lấy sổ danh bạ ra, không bao lâu sau bà ta đã lấy được một quyển: "Có phải cô muốn thuê cô ta tới làm việc không? Đúng là cô ta rất chịu khó đấy, quán ăn của cô thật sự cần một người như vậy."
Tô Niệm Tinh đáp qua loa cho có, tìm được số điện thoại của Lâm Thúy Thúy rồi, nhìn thấy trong nhà bà chủ nhà trọ có điện thoại bàn vì thế xin được gọi nhờ một cuộc.
Bà chủ nhà trọ không có ý kiến gì cả: "Nhớ trả tiền điện thoại là được."
Tô Niệm Tinh cầm điện thoại lên bắt đầu quay số, nhưng liên tiếp vài lần lại không có ai nhấc máy cả.
Bà chủ nhà trọ chỉ vào cái đồng hồ treo tường: "Ba giờ sáng rồi, nhà ai mà không ngủ chứ, để ngày mai hãy gọi đi, người ta cũng cần phải ngủ mà."
Tô Niệm Tinh cố chấp nói: "Không được, hôm nay nhất định phải tìm được cô ta."
Cô quay số hết lần này đến lần khác, ngón tay ấn đến phát đau lên được.
Quan Thục Huệ qua đó giúp, cô ta nhận máy thay cô.
Cuối cùng quay đến lần thứ mười ba cũng có người tới nhận.
Đâu bên kia điện thoại là một tiếng chửi thô bạo của đàn ông, lời nói khó nghe này khiến Quan Thục Huệ nhíu chặt mày.
Tô Niệm Tinh nhận lấy ống nghe, đợi sau khi đối phương bình tĩnh lại, cô mới nói: "Tôi cho anh một trăm đồng, anh tìm một người cho tôi. Tôi cần tìm Lâm Thúy Thúy và bạn trai của cô ta. Tôi tìm bọn họ có việc gấp, muốn tuyển chồng của cô ta làm vệ sĩ cận thân của mình."
"Chồng của Lâm Thúy Thúy á? Vậy không phải là Đại Đao à?" Người đàn ông phì cười: "Cô tìm Đại Đao làm vệ sĩ cũng không sợ anh ta bửa cô ra làm đôi à? Đầu óc cô bị hồ đồ rồi sao?" "Tôi không hồ đồ, hung dữ một chút mới tốt, như vậy mới có thể dọa được kẻ xấu! Anh thông báo giúp tôi một tiếng nhé, cảm ơn nhiều, ông anh." Tô Niệm Tinh cũng biết nửa đêm canh ba kêu đối phương chạy một chuyến là hơi vô nhân đạo, nhưng vẫn phải cố hết sức hạ thấp thái độ để cầu đối phương.
Người đàn ông ở đầu dây bên kia chân chừ nói: "Thật sự cho tôi một trăm đồng sao?"
Tô Niệm Tinh cố gắng khiến giọng nói của mình nghe qua thật ôn hòa mà không có một chút tính công kích nào hết: "Đúng rồi! Tôi không thiếu tiền, chỉ cần anh gọi người giúp tôi thì ngay mai tôi sẽ kêu Lâm Thúy Thúy chuyển tiền tới cho anh. Ông anh, tôi không cần thiết phải lừa anh làm gì cả, ngay cả vệ sĩ mà tôi còn thuê được, vậy còn thiếu một trăm đồng này của anh nữa sao?"
Có lẽ vì sức hút của một trăm đô la Hồng Kông này quá lớn nên cuối cùng người đàn ông cũng động lòng: “Được! Tôi sẽ gọi người cho cô! Không được phép lừa tôi đâu đấy!"
Tô Niệm Tinh liên tục đồng ý.
Đầu bên kia điện thoại truyền tới tiếng máy bận, Tô Niệm Tinh cúp máy.
Bà chủ nhà trọ đã nghe rõ ràng rồi, lúc này bà ta không còn buồn ngủ nữa, trên gương mặt mập mạp tràn đầy dục vọng cầu sinh: "Cô muốn thuê tội phạm giết người về làm vệ sĩ á! Cô không cần mạng nữa sao?"
Bà ta cảm thấy Tô Niệm Tinh quá mức hồ đồ rồi: "Cô thuê Lâm Thúy Thúy còn được vì cô ta làm việc thật sự rất nhanh nhẹn. Nhưng cô thuê tội phạm giết người về làm vệ sĩ thì liệu A Trân có đồng ý không, gan của cô ta nhỏ như vậy cơ mà." Tô Niệm Tinh nào còn cân nhắc đến chuyện A Trân nghĩ thế nào nữa chứ, bây giờ cô chỉ muốn cứu giám sát Lương ra mà thôi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận