Thập Niên 90 Ta Ở Hương Giang Xem Quẻ

Chương 1124: Sao Các Ông Lại Tới Đây Đón Vậy

Chương 1124: Sao Các Ông Lại Tới Đây Đón VậyChương 1124: Sao Các Ông Lại Tới Đây Đón Vậy
Sáng ngày hôm sau, Tô Niệm Tinh ngồi chuyến máy vào mười giờ sáng, mất bốn tiếng mới tới Bắc Kinh.
Vừa mới xuống khỏi máy bay, một nhóm người đã vội vàng đi ra ngoài. Trong lúc vô tình, Tô Niệm Tinh liếc thấy cái biển mà người đứng đợi ở hai bên cầm trong tay vậy mà lại là tên của cô với giám sát Lương, cô có hơi ngạc nhiên, bèn gỡ kính râm xuống rồi ra hiệu cho các vệ sĩ đi qua bên đó.
"Các anh là?"
Người đàn ông dẫn đầu mặc áo khoác màu đen, thắt cà vạt, đầu hói một mảng lớn, chủ động bắt tay giám sát Lương: "Chào anh, chào anh! Tôi là sở trưởng của sở đầu tư, tên tôi là Trương An Khang, xin hỏi anh là Lương An Bác và cô Tô Niệm Tinh không?”
Giám sát Lương không biết nói tiếng phổ thông nhưng anh nghe hiểu được, nghe vậy anh mới gật đầu với ông ta.
Tô Niệm Tinh hỏi thay anh: "Sao các ông lại tới đây đón vậy?"
Còn dẫn theo nhiều người như vậy nữa.
Trương An Khang cười đáp: "Cục xuất nhập cảnh nói với chúng tôi là các cô muốn tới nội địa đầu tư, sở đầu tư chúng tôi sợ các cô không quen thuộc tình hình ở bên này cho nên mới phái người tới đón. Chúng tôi đã giúp các cô sắp xếp khách sạn rồi, cũng đã chuẩn bị xong tiệc, mời đi theo tôi."
Giám sát Lương hỏi ý kiến của Tô Niệm Tinh, cô gật đầu: "Được chứ, có họ giới thiệu thì chúng ta cũng không cần tốn sức tự mình đi tìm nữa."
Một nhóm người Tô Niệm Tinh ngồi lên con Santana của sở đầu tư, loại xe này đã bị cấm sản xuất ở nước ngoài rồi. Tô Niệm Tinh nhìn đường phố bên ngoài, lúc này Bắc Kinh vẫn còn phát triển rất lạc hậu, đến đâu cũng toàn là đường đất, cho dù đã đến trung tâm thành phố thì đường nhựa được rải cũng còn lâu mới được rộng rãi bằng sau này.
Trên đường gần như không có đến mấy chiếc xe hơi nhưng lại nhiều xe đạp đến mức đếm không xuể. Quần áo của người trẻ tuổi phần lớn toàn là áo phao với áo bông là chính, bởi vì hiện tại thời tiết có hơi lạnh cho nên rất ít người mặc váy, thi thoảng cũng sẽ có vài nữ sinh mặc váy nhưng đại đa số vẫn là váy dài, phải dài đến gần mắt cá chân. Người lớn tuổi hơn thì ăn mặc bình thường, màu sắc cũng toàn tông màu tối làm chủ đạo.
Thứ duy nhất thu hút sự chú ý chính là người bên này rất đông, đông như ở Hương Giang vậy.
Bây giờ đang là giờ ăn cơm, lúc đi ngang qua cổng công xưởng có thể nhìn thấy rất nhiều công nhân tan làm, họ chen chúc đi ra bên ngoài.
"Tòa nhà cao tâng ở bên này ít hơn, phần lớn đều là nhà dân." Giám sát Lương thấy cô nhìn chằm chằm ra bên ngoài mới không nhịn được mà mở miệng.
Tô Niệm Tinh gật đầu: "Cho nên chúng ta có thể mua đất."
Một nhóm người đi đến khách sạn, chỗ này vừa nhìn đã biết là có lịch sử hơn trăm năm rồi, đám người Tô Niệm Tinh đi theo vào bên trong, bởi vì bên này nhất định phải có giấy đăng ký kết hôn thì mới có thể ở chung phòng cho nên Tô Niệm Tinh và giám sát Lương phải chia phòng ngủ, mỗi người một phòng riêng.
Sau khi làm xong thủ tục nhận phòng, nhóm người Tô Niệm Tinh lại đi đến khu vực ăn uống của khách sạn. Trương An Khang đã đặt phòng riêng và chuẩn bị xong một bàn đầy thức ăn rồi. Vốn nên là sở đầu tư cung cấp kinh phí nhưng một nhóm người Tô Niệm Tinh vẫn kiên trì tự mình trả tiền, hơn nữa còn tỏ vẻ bọn họ cũng không dễ dàng gì.
Đại khái là câu nói này của cô đã chạm đến dây thần kinh yếu ớt của Lương An Bác cho nên trong lúc nhất thời, ông ta đã quên mất nam nữ thụ thụ bất thân mà chọn ngồi xuống bên cạnh cô để trao đổi, còn giới thiệu với cô.
Trương An Khang không nhịn được mà khen ngợi: "Tiếng phổ thông của cô Tô thật sự rất tốt đấy."
Tô Niệm Tinh bật cười: "Tôi không phải người Hương Giang bản địa mà là người nội địa."
Trương An Khang cười càng thân thiết hơn, hỏi lần này bọn họ qua bên này là muốn đầu tư vào phương diện gì.
Tô Niệm Tinh nói là muốn đầu tư vào bất động sản.
Rất nhiều phú hào Hương Giang mà Trương An Khang quen biết tới nội địa đều chọn đầu tư vào bất động sản trước cho nên ông ta cũng không hề ngạc nhiên một chút nào cả: "Còn gì nữa không? Các cô có hứng thú với đầu tư vào ngành sản xuất không?"
Tô Niệm Tinh ngỏ ý có thể xem thử.
Bạn cần đăng nhập để bình luận