Thập Niên 90 Ta Ở Hương Giang Xem Quẻ

Chương 189: Chuyện Tiếp Theo Đó Giao Lại Cho Anh Nhé

Chương 189: Chuyện Tiếp Theo Đó Giao Lại Cho Anh NhéChương 189: Chuyện Tiếp Theo Đó Giao Lại Cho Anh Nhé
Đây cũng là lần đầu tiên giám sát Lương khen người, Tô Niệm Tinh ngẩng đầu liếc mắt nhìn thoáng qua anh.
Sao khen người ta mà còn nghiêm túc như vậy chứ, cứ như học thuộc lòng ấy.
Cô gãi đầu: "Thật ra tôi cũng không có cảm giác chính nghĩa giống như anh nói đâu, tôi chỉ không biết nên nói với ai mà thôi."
Suy cho cùng thì bà A Hương cũng lớn tuổi rồi, cho dù biết thì cũng không có cách đưa ra giải pháp gì được cho cô.
Trong số những người mà cô quen biết cũng chỉ có mình giám sát Lương là có nhân phẩm đáng để tin tưởng mà thôi.
Cô không quen với giám sát Lương đột nhiên thay đổi thái độ như vậy nhưng anh vẫn chưa khen xong.
"Cô không vì danh tiếng của mình mà vạch trần bọn họ ngay tại trận là đã làm rất tốt rồi, nhưng..."
Anh hơi dừng lại rồi nói tiếp: "Tôi chỉ dựa trên kinh nghiệm phá án nhiều năm để đưa ra phán đoán mà thôi, về phần cụ Hách có vô tội thật hay không còn cần bên giám định làm xét nghiệm sau đó mới xác định được."
Tô Niệm Tinh hiểu được ý của anh, thẩm phán xét xử dựa vào bằng chứng chứ không dựa vào quẻ tượng của cô: "Chuyện tiếp theo đó giao lại cho anh nhé."
Giám sát Lương gật đầu: "Được." Rồi đưa mắt nhìn theo cô rời đi.
Sáng ngày hôm sau, Tô Niệm Tinh đến đường Paterson nhìn công nhân sửa chữa cửa hàng, vừa mới đi qua cửa quán đã nghe thấy bà thím bán khoai lang đang kể lại chuyện đã xảy ra vào tối ngày hôm qua cho mọi người một cách sinh động như thật.
Hóa ra là tối qua cụ Hách và cả gia đình Xảo Trân đều đã bị bắt rồi.
Phần lớn hàng xóm láng giêng đều quen cụ Hách, cũng biết gần đây ông ta mới quen một cô bạn gái trẻ tuổi nên có hơi nghi ngờ: "Tại sao lại bị bắt? Cụ Hách không phạm tội gì thì phải? Ông ấy là một người thành thật như vậy cơ mà."
"Thành thật cái gì hả bà ơi? Lấy một đứa con gái kém mình tận ba mươi tuổi về làm vợ, nói không chừng là đã dùng thủ đoạn gì đó rồi."
"Có phải Xảo Trân đã từng kết hôn rồi không? Dính đến tội trùng hôn rồi?"
Quan điểm giữa các hàng xóm láng giêng khác nhau, có vài người ghen ty vì cụ Hách trâu già gặm cỏ non, có vài người thì lại cảm thấy bọn họ chắc chắn đã làm chuyện gì đó...
Mọi người đều có cách nhìn riêng của mình, Tô Niệm Tinh cũng không đi qua đó nghe ngóng tin tức mà tiếp tục xem công nhân làm việc ở quán ăn...
Ngược lại, bà A Hương lại hớt hải chạy qua, nói liên một mạch toàn bộ tin tức mà mình đã nghe ngóng được từ chỗ bà thím bán khoai lang lại với cô: "Nghe a sir nói thì cụ Hách thật sự có khả năng đã dùng thủ đoạn đấy.
Ôi chao ơi, cháu nói cái lão già chết tiệt đó mà xem, đã từng tuổi này rồi mà còn cưỡng gian một con gái nhà người ta nữa chứ.
Mặt mũi của Vịnh Đồng La chúng ta đều bị ông ta làm mất sạch cả rồi."
Tô Niệm Tinh hơi sững sờ, sao thế này lại khác hẳn với những lời mà giám sát Lương đã nói vào hôm qua vậy? Cô hơi suy nghĩ một chút rồi cũng hiểu ra được.
Giám sát Lương là đang muốn lừa cụ Hách và cả gia đình Xảo Trân đây mà, dẫn bọn họ về đồn cảnh sát rồi tách ra thẩm vấn chắc chắn có thể hỏi ra được kết quả khác nhau.
Chuyện cụ Hách bị bắt này thông qua các hàng xóm láng giềng tôi kể cho anh, anh kể cho tôi, chưa đến hai canh giờ, gần như toàn bộ người trong con phố này đều đã biết cụ Hách cưỡng gian Xảo Trân.
Ngay lúc mọi người đều cho rằng lần này cụ Hách sẽ phải ngồi tù bóc lịch rồi, cuối đời rồi còn phải trải qua trong tù ngục thì tám giờ tối hôm ấy, cụ Hách đi ngang qua góc phố với vẻ mất hồn mất vía, các hàng xóm láng giêng trông thấy ông ta đều vội vàng vây quanh, hỏi thăm ông ta tình hình thế nào.
"Ông đã cưỡng gian Xảo Trân, sao a sir lại thả ông ra vậy chứ?"
"Cụ Hách, ông vì chuyện gì mà lại vào đồn cảnh sát vậy?"
Cũng có hàng xóm hỏi: "Xảo Trân thì sao? Sao cô ta không về cùng ông?”
Đám người mồm năm miệng mười hỏi lấy hỏi để, trong những giọng nói thân thiết này, đột nhiên cụ Hách ôm đầu, ngồi khuyu xuống đất gào khóc nức nở...
Đợi khi tâm trạng của ông ta không còn kích động đến vậy nữa, hàng xóm láng giêng mới biết được chân tướng từ trong miệng ông ta: Hóa ra cả gia đình Xảo Trân là tiên nhân khiêu, sở dĩ thuê nhà của cụ Hách chính là để mưu đoạt tài sản của ông ta.
Hay lắm, thế này cũng ghê gớm thật.
Bạn cần đăng nhập để bình luận