Thập Niên 90 Ta Ở Hương Giang Xem Quẻ

Chương 588: Không Biết Tôi Nên Gọi Chị Là Gì

Chương 588: Không Biết Tôi Nên Gọi Chị Là GìChương 588: Không Biết Tôi Nên Gọi Chị Là Gì
Tô Niệm Tinh ngây người. Thì ra người này là do bà Hà giới thiệu đến đây. Cô gọi A Hỉ bưng trà tiếp khách, sau đó tiếp lời một cách tự nhiên: "Bà Hà xuất thân danh môn, sao bà ấy có thể nói dối chứ. Nếu tôi bói không chính xác thì sẽ không nhận một xu."
Cô cười tủm tỉm hỏi: "Không biết tôi nên gọi chị là gì?"
"Tôi họ Vương, nhà chồng họ Giang. Cô cứ gọi tôi là Giang thái thái đi."
Tô Niệm Tinh hiểu ý làm theo. Tại Hương Giang, phụ nữ sau khi cưới chồng, có rất nhiều người sẽ theo họ nhà chồng. Cô gật đầu: "Không biết Giang thái thái muốn bói chuyện gì?"
Nếu đã đến đây rồi thì Giang thái thái không có khả năng quay về. Cô ta đan mười ngón tay vào nhau, nói: "Tôi yêu cầu cô giúp tôi tìm bằng chứng ngoại tình của chồng tôi. Hãy nhớ, thứ tôi cần là bằng chứng, loại bằng chứng sẽ được tòa án chấp nhận, chứ không phải chỉ là mấy lời bói toán của cô.
Tô Niệm Tinh kinh ngạc, đồng thời cũng hiểu ý cô ta. Nhưng cô không rõ tại sao đối phương lại tìm mình: "Nếu chị cần bằng chứng thì hẳn là nên tìm thám tử tư."
Nhắc đến thám tử tư, gương mặt được bảo dưỡng tỉ mỉ của Giang thái thái lộ ra nét bực bội: "Cô nghĩ rằng tôi chưa tìm họ chắc? Nếu không phải họ quá vô năng, bám đuôi mấy tháng mà vẫn không thu hoạch được gì thì làm gì có chuyện tôi sẽ tìm cô."
Tô Niệm Tinh không để ý tới thái độ càn quấy của cô ta, chỉ bình tĩnh hỏi: "Lỡ như chồng chị không ngoại tình thì sao?" Thám tử tư bám đuôi mấy tháng mà vẫn không tìm được bằng chứng ngoại tình, Giang thái thái dựa vào đâu mà dám khẳng định rằng chồng mình nhất định đã ngoại tình?
Giang thái thái hé miệng rồi ngậm lại, vẻ xấu hổ hiện lên trên gương mặt kiêu căng, cuối cùng cô ta hạ quyết tâm nói thật. Cô ta nhoài người về phía trước, thì thầm: "Đầu là phụ nữ, hẳn là cô còn hiểu biết hơn tôi, chồng tôi đã mấy tháng trời không làm chuyện giường chiếu với tôi, một là anh ta bị bất lực, hai là anh ta đã tìm một người đàn bà khác. Tôi đã hỏi thăm tài xế, chồng tôi chưa từng đi khám bệnh viện, hơn nữa thám tử tư cũng nói rằng anh ta chưa từng vào bệnh viện. Ngoại trừ có người đàn bà khác ở bên ngoài, tôi không tài nào nghĩ ra nguyên nhân nào khác.
Lý do này quá mạnh mẽ. Suy cho cùng thì đến bệnh viện khám bệnh, cho dù hẹn bác sĩ riêng thì cũng phải mất mấy tiếng đồng hồ, còn bum bum một lần thì chỉ cần mấy phút là xong.
Tô Niệm Tinh sờ cằm suy nghĩ, Giang thái thái lại cho rằng cô đang do dự. Cô ta xòe năm ngón tay: "Sau khi xong việc, tôi trả cô năm trăm ngàn. Nhớ kỹ, nhất định phải có ảnh chụp, hơn nữa không được trái pháp luật, phải làm bằng chứng có thể giao nộp trước tòa."
Tiền công rất nhiều, điều kiện cũng thật sự hà khắc. Tô Niệm Tinh thâm nghĩ: nếu Giang tiên sinh thậm thà thậm thụt với kẻ thứ ba trong nhà thì dù mình chụp được ảnh, tòa án cũng sẽ không thừa nhận.
Cô suy nghĩ nhiều lần rồi nói: "Để tôi bói cho chị một quẻ trước rồi mới đưa ra quyết định."
Giang thái thái nhìn đồng hồ treo tường: "OK. Nếu cô không nhận đơn này thì tôi cũng sẽ trả tiền xem bói cho cô."
Tô Niệm Tinh mỉm cười, mặc dù phu nhân nhà giàu này yêu cầu khắt khe, nhưng không keo kiệt chút nào, sẵn sàng trả đủ tiền.
Tô Niệm Tinh cầm tay Giang thái thái, chẳng mấy chốc đã xuất hiện một khung cảnh.
Trước cổng lớn xa hoa, Giang tiên sinh lưu luyến chia tay với vợ. Tài xế đỗ siêu xe trước cổng, Giang tiên sinh ngồi vào xe, chiếc xe nhanh chóng chạy băng băng trên đường, cuối cùng đỗ trước cao ốc quảng trường Trung Hoàn, hai người tiến vào một căn hộ nào đó.
Trợ lý tiến lên mở cửa, chẳng mấy chốc đã có một người phụ nữ trẻ tuổi bước ra. Mới đầu Tô Niệm Tinh tưởng rằng đây là tiểu tam, nhưng khi người phụ nữ mời hai người vào nhà, chồng của người phụ nữ cũng có trong nhà.
Sau một cuộc trò chuyện, Giang tiên sinh và chồng của người phụ nữ cùng nhau vào thư phòng nói chuyện. Trong phòng khách, người phụ nữ dường như đang cố gắng thương thảo chuyện gì đó với trợ lý, có vẻ cuộc thảo luận không suôn sẻ nên vẻ mặt người phụ nữ rất bực bội, vẫn cố gắng tranh thủ.
Khung cảnh dài ba phút kết thúc trong vẻ mặt thỏa hiệp của người phụ nữ.
Tô Niệm Tinh buông tay ra, hỏi: "Trần Chấn Cường tiên sinh có quan hệ gì với chồng chị?"
Nghe thấy cái tên này, Giang thái thái vô thức ngồi thẳng lưng, híp mắt: "Mới đó mà cô đã bói được rồi à? Xem ra Bà Hà không lừa tôi, cô quả thực có chút bản lĩnh."
Bạn cần đăng nhập để bình luận