Thập Niên 90 Ta Ở Hương Giang Xem Quẻ

Chương 272: Đặt Trà Sữa

Chương 272: Đặt Trà SữaChương 272: Đặt Trà Sữa
Tô Niệm Tinh chỉ có thể an ủi bà ta: "Bây giờ từ từ điều dưỡng là có thể hồi phục nhanh thôi, sau này tập múa nhớ chú ý chừng mực, xương cốt rất giòn và yếu, muốn sống vì vũ đạo thì nhất định phải bảo vệ cơ thể mình thật tốt"
Bà Điền gật đầu, nói vài câu với Tô Niệm Tinh rồi tạm biệt và rời đi.....
Bên ngoài có một người phụ nữ đi vào, A Trân nhiệt tình chào hỏi: "Chào chị, xin hỏi chị muốn mua gì ạ?"
Chị Connie nở nụ cười với A Trân: "Tôi là DSE ở bên cạnh, làm ở lớp phụ đạo, bà chủ của các cô có ở đây không?
A Trân liếc mắt nhìn đối phương một cái cũng nhận ra ngay được.
Quảng cáo của DSE dán đầy trên các xe buýt, đặc biệt, chị Connie còn là giảng viên át chủ bài của DSE, độ thu hút luôn cao nhất.
Cô ta cũng cười với chị Connie rồi quay đầy gọi Tô Niệm Tinh ở sau bếp.
Tô Niệm Tinh bước ra ngoài, nhìn thấy đối phương mặc một bộ đồ công sở cũng sững sờ rất lâu mới nhớ ra người này chính là chị Connie.
Cô mỉm cười: "Xin hỏi có gì cần giúp đỡ sao?"
Chị Connie nói lại sự việc, cửa tiệm đã được sửa xong rồi, ngày mai sẽ chính thức kinh doanh, đến khi ấy chắc chắn sẽ có phụ huynh tới hỏi, cô ta muốn đặt ba trăm cốc trà sữa từ quán Tô Thần Toán, thời tiết nóng như vậy nên cô ta muốn đặt hàng lạnh.
Tô Niệm Tinh hỏi đối phương thời gian, chị Connie báo là mười giờ sáng.
"Được, không thành vấn đề." "Tôi muốn chia thành lượt rồi gửi qua đó, mỗi một tiếng gửi năm mươi cốc." Chị Connie lại đưa ra yêu cầu mới.
Tô Niệm Tinh ghi lại yêu cầu này: "Còn gì nữa không?”
"Hết rồi, nhưng nếu như có rất nhiều phụ huynh tới, phía bên tôi cần phải tăng thêm lượng thì hy vọng các cô cũng có thể nhanh chóng mang qua đó được." Chị Connie nhún vai: 'Không thể nhất bên trọng nhất bên khinh."
Tô Niệm Tinh sảng khoái đồng ý.
Chị Comnie trả tiên đặt cọc rồi rời khỏi quán ăn.
A Trân nhìn cô ta đi trên đôi giày cao gót mà vẫn bước một cách vững vàng như vậy cũng kích động kêu chói tai: "Tao nhã quá đi mất, lúc tôi đi học, nếu như giáo viên cũng đẹp như vậy thì tôi chắc chắn cũng sẽ chăm chỉ học hành."
Tô Niệm Tỉnh có hơi buồn cười: "Thành tích không tốt còn đổ tại cho giáo viên lớn lên không đủ đẹp, đây vẫn là lần đầu tiên tôi nghe được một lý do biện minh mới mẻ như vậy đấy."
A Hỉ nghe thấy A Trân vô cùng mê gái như vậy mới giở giọng điệu của người từng trải ra bảo: "Cô ấy không dịu dàng đâu thì phải? Trước đây tôi có một bạn học từng học lớp của cô ấy, cô ấy rất nghiêm khắc đối với học sinh, bằng không mấy phụ huynh kia cũng sẽ không thích cô ấy như vậy."
Cho dù là thời điểm nào cũng đều có suy nghĩ "giáo viên nghiêm mới có học trò giỏi”, đặc biệt là Hương Giang chưa từng trải qua cải cách, suy nghĩ khá là cổ hủ.
Tô Niệm Tinh cũng cảm thấy A Hỉ nói đúng: "Chỉ dựa vào dịu dàng cũng không có khả năng nâng được thành tích của học sinh lên cao đâu."
Mắt A Trân lóe lên tia sáng hóng hớt: "Vậy chẳng phải là cô giáo quỷ hay sao? Nhất định càng thu hút hơn."
Tô Niệm Tinh và A Hỉ đưa mắt nhìn nhau, hai người đồng thời cạn lời.
Sáng ngày hôm sau, mới sáng ngày ra mà đường Paterson bận rộn đã trở nên ồn ào vô cùng, DSE làm lễ khai trương, trước cửa có hai người đàn ông mặc áo bào màu vàng mở phanh lồng ngực đang ra sức gõ trống, người xung quanh đi ngang qua nghe thấy âm thanh đều theo bản năng quay đầu nhìn lại.
Các phụ huynh vội vàng chạy qua đó hỏi han, muốn biết học phí thế nào.
Lớp phụ đạo ở Hương Giang cũng không hề rẻ, đặc biệt lần này còn là giáo viên át chủ bài đích thân tới đây đứng lớp, chi phí đó còn đắt hơn cả ở đường Russell ba phần, nhưng các phụ huynh vẫn đổ xô tới như cũ, trước cửa nhanh chóng có hàng người xếp dài đều đang hỏi phải làm thế nào mới có thể vào được lớp của át chủ bài.
Tô Niệm Tinh và A Hỉ mỗi người bưng một khay trà sữa chen vào trong đám đông: "Nào nào nào! Xin nhường một chút để chúng tôi mang trà sữa vào trong nào!"
Các phụ huynh nhìn thấy là bọn họ cũng tự động nhường ra một con đường, đợi bọn họ đi qua rồi, con đường lại tự động khép lại.
Gần đến trưa rồi, đúng vào lúc thời tiết nóng nực nhất, chị Connie đặt thêm một trăm cốc trà sữa, rõ ràng cô ta đã tính toán sai sự nhiệt tình của các phụ huynh, chỉ riêng số người báo danh đã đến năm, sáu trăm người, còn người tới xem náo nhiệt ít cũng phải một nghìn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận