Thập Niên 90 Ta Ở Hương Giang Xem Quẻ

Chương 315: Cô Nên Mua Một Cái Máy Ảnh Cho Mình Mới Đúng

Chương 315: Cô Nên Mua Một Cái Máy Ảnh Cho Mình Mới ĐúngChương 315: Cô Nên Mua Một Cái Máy Ảnh Cho Mình Mới Đúng
Vương Gia Hân nhận được lời nhắc nhở của cô cũng lập tức phản ứng lại: "Tầng trên, căn nhà mà tôi thuê tổng cộng có ba tầng, tôi sống ở tâng một, tầng hai hình như có một người đàn ông.
Tô Niệm Tinh gật đầu: "Tôi không rõ có phải là gã hay không nhưng cô có thể báo cảnh sát để cảnh sát điều tra giúp cô."
Rõ ràng Vương Gia Hân cũng không ủy thác nhiệm vụ bắt tên stalker này lên người Tô Niệm Tỉnh, cô ta móc một cái phong bì từ trong ra rồi dúi vào tay cô: 'Lần này thật sự cảm ơn cô."
Bên ngoài truyền tới tiếng gõ cửa, lần này Vương Gia Hân đã không còn sợ hãi nữa, càng không lộ ra vẻ nhát gan.
Người đại diện đi ra mở cửa, là phục vụ bàn mang đồ ăn qua đây, đây chính là bữa ăn mà Vương Gia Hân đã đặt từ trước.
Vương Gia Hân và người đại diện còn bận đi giải quyết chuyện của tên stalker kia nên hai người không có thời gian thưởng thức món ngon mà nhờ phục vụ bàn đóng gói mang đi.
Hai người tạm biệt Tô Niệm Tinh rồi vội vàng rời khỏi đó.
Tô Niệm Tinh ngồi lại một mình thưởng thức món ngon, tuy rằng ngồi ăn một mình trong phòng bao có hơi kỳ cục nhưng đứng ở nơi cao nhất của Vịnh Đồng La nhìn xuống cảnh đường phố phồn hoa bên dưới cũng là một kiểu hứng thú khác biệt.
Nếu như được chụp ảnh chung với minh tinh thì chuyện làm ăn của quán chắc chắn sẽ được lên một tâng cao mới.
Ôi chao, thất sách rồi, cô nên mua một cái máy ảnh cho mình mới đúng. Xét thấy hai lần trước đó đã để lại tiếc nuối, vì không muốn lần sau mình lại tiếp tục nuối tiếc nữa nên Tô Niệm Tinh quyết định, không đợi mình gom được nhiều tiên mua nhà nữa mà cô sẽ thỏa mãn tâm nguyện nho nhỏ của mình trước.
Cô rẽ vào một lối, quay đầu là đến chợ điện tử rồi mua một chiếc máy ảnh cho mình, tốn mất tám nghìn đô la Hồng Kông, giá có hơi đắt nhưng được cái là cô rất thích cho nên vẫn đáng giá.
Cô không có phòng tối nhưng sau khi chụp xong có thể giao cho tiệp chụp ảnh rửa hộ. ...
Tô Niệm Tinh còn chưa đợi được chụp ảnh chung với Vương Gia Hân thì đã đợi được một cơn mưa tầm tã trước, chính là mưa theo nghĩa đen luôn.
Bắt đầu từ tối hôm qua cơn mưa nhỏ đã rơi rả rích không ngừng, tối nay quán ăn kinh doanh đã kém hơn bình thường một phần rồi, đặc biệt là vào giờ cơm tối gân như không nhận được mấy đơn hàng.
Tô Niệm Tinh chụp cơn mưa rào một lúc, trên đường phố tích quá nhiều nước, công nhân viên không tiện ngồi xe nên cô đã cho họ sớm hai tiếng.
Cả một buổi tối, thị dân Hương Giang gần như vượt qua nỗi kinh hoàng khiếp sợ vậy. Toàn bộ bầu trời cuồn cuộn tiếng sấm, sấm nổ đinh tai nhức óc, mưa rào rơi lộp độp suốt cả một đêm gần như không có dấu hiệu tạnh.
Mùa hè ở Hương Giang nhiều mưa, vừa nóng nực vừa ẩm thấp, theo như bình thường thì sau khi vào tháng chín lượng mưa sẽ giảm đi một chút, không còn lớn như cơn mưa đêm nay nữa, gió thổi bên ngoài cửa sổ vang vù vù hất những hạt mưa đập lên khung cửa, Tô Niệm Tinh vốn còn muốn đọc sách một lúc nhưng không ngờ đứt cầu dao, cô đành nằm trên giường chầm chậm tiến vào giấc ngủ. Sáng ngày hôm sau bước ra khỏi tòa nhà, bầu trời vẫn còn âm u như cũ, trên đường phố ngổn ngang bừa bộn, có rác bị bay tán loạn, có hàng phơi khô chưa kịp thu vào bị gió thổi tứ tung, cũng có vật đồ vật làm bằng tre trúc không đủ chắc chắn bị cơn mưa lớn đập bét nhè, rụng lả tả, cản trở giao thông.
Tô Niệm Tinh đi đến quán ăn, tấm biển của quán bên cạnh bị đập lệch rồi, chủ quán đang giẫm trên thang dùng đinh cố tình tấm biển lại, cũng may mà không rớt xuống, nếu như đập trúng người thì đúng là nguy to.
Vào trong quán ăn, các hàng xóm láng giêng đều đang oán trách thời tiết tôi tệ ngày hôm qua, việc làm ăn không tốt, hàng cũng không bán đi được.
Cũng có người oán trách hôm qua không mang ô, lúc trở về phải dầm mưa, cũng có hàng xóm nói tối hôm qua đứa nhỏ nhà bên cạnh dâm mưa nên bị ốm, sáng sớm hôm nay, hàng xóm phải dẫn con đi bệnh viện.
Còn có một vị hàng xóm nói sáng nay anh ta trông thấy có người suýt chút nữa thì bị biển quảng cáo đập trúng, cũng may chỉ bị cứa mất một ít da, nếu như đập trúng đầu vậy chắc chắn là không sống nổi rồi.
A Trân cầm tờ báo mới mua vào sáng nay và cho Tô Niệm Tinh nhìn tiêu đề trang nhất. Hôm qua trời mưa quá to, có vài chỗ bị tắc đường cống thoát nước khiến cả phố bị lụt. Sáng nay lúc thị dân đi làm qua đó đều phải xắn ống quần lên lôi qua, còn có chỗ tích nước quá nhiều, cảnh sát giao thông phải làm cái xuông cho người đi đường thông qua.
Bạn cần đăng nhập để bình luận