Thập Niên 90 Ta Ở Hương Giang Xem Quẻ

Chương 1290: Tại Sao Anh Ta Lại Làm Như Vậy?

Chương 1290: Tại Sao Anh Ta Lại Làm Như Vậy?Chương 1290: Tại Sao Anh Ta Lại Làm Như Vậy?
"Mày nghĩ cũng đẹp quá nhỉ!" Tô Niệm Tinh lạnh lùng nói: "Mày dám bỏ ma túy vào trong trà sữa để phá quán của tao, mày chưa xong với tao đâu!"
Mọi người đều ngây ra như phỗng, ma... ma túy á?
Tại sao anh ta lại làm như vậy?
Tô Niệm Tinh không phí lời với A Đông nữa, cô vốn cho rằng đối thủ chỉ bỏ thuốc xổ vào trong nhằm phá hỏng việc làm ăn của cô, nhưng thuốc phiện thì lại khác, đây rõ ràng là muốn hại chết cô mà, thậm chí còn có khả năng nhắm vào giám sát Lương.
Cô gọi điện cho giám sát Lương, đối phương nhanh chóng dẫn đội giám định tới đây.
Đội giám định lấy vật chứng, A Đông cũng bị cảnh sát dẫn đi, giám sát Lương lại gọi điện cho cục an toàn vệ sinh thực phẩm để kiểm tra toàn bộ các quán ăn, khách sạn và Cha chaan teng tại mấy con phố gần đó.
Tô Niệm Tinh nhìn người ra người vào.
Giám sát Lương giải thích với cô: "Nếu người này chỉ nhắm vào một mình em vậy phỏng chừng lúc này chắc hẳn đã có truyền thông đứng đợi ở bên ngoài rồi, nhưng bây giờ không có, chứng tỏ bọn họ không nhắm vào em hoặc anh.”
Tô Niệm Tinh hơi sững sờ, nghĩ kỹ lại thì cũng có lý đấy.
Cho dù A Đông có thật sự bỏ thuốc phiện vào thành công hay không, chỉ cần truyền thông và báo đài đưa tin là kiểu gì việc làm ăn của quán cũng sẽ trượt dốc không phanh. Sự thật chứng minh là suy đoán của giám sát Lương đúng, không chỉ quán ăn của Tô Niệm Tinh mà mấy quán Cha chaan teng có nhân khí vượng cũng bị nhân viên bỏ thuốc phiện vào trong.
Trước khi một sự vật mới xuất hiện trên đời đều cần phải tiến hành quảng cáo một phen. Thuốc phiện lại là một thứ không thể công khai minh bạch, muốn tuyên truyền nó cũng không có khả năng sử dụng các cách thông thường.
Trước đây phương thức tiêu thụ của bọn họ chính là thông qua dân nghiện bỏ thuốc cho bạn bè người thân, nhân lúc bọn họ không để ý mà bỏ thuốc vào nước uống. Đợi sau khi dính rồi sẽ chào hàng với bọn họ, con nghiện cũng có thể nhận được một khoản tiền hoa hồng từ việc đó.
Cách này khá là ổn thỏa nhưng cũng có tính hạn chế, đó chính là con nghiện rất dễ bị người nhà tống vào trại cai nghiện.
Muốn gieo rắc ma túy tại các trung tâm giải trí nhưng gần đây giám sát Lương mới lên nhậm chức đã cho quét toàn bộ các trung tâm giải trí, một ngày khảo sát tận ba lần, đã có rất nhiều người bị bắt.
Chủ của các trung tâm giải trí khiếu nại đến đồn cảnh sát nhưng cứ cố tình mối quan hệ giữa anh Nhất và giám sát Lương lại không tâm thường, ông ngoại anh còn là phú hào nổi tiếng ở Hương Giang. Mỗi năm, ông ta quyên góp cho đội cảnh sát Hương Giang nhiều tiền như thế, mà giám sát Lương lại làm việc xứng đáng với chức vụ, cảnh ti Trân chỉ có nước khen ngợi chứ làm sao có khả năng phê bình anh được.
Khiếu nại không được, việc làm ăn đường hoàng còn không làm nổi huống chi là dùng cách bàng môn tà đạo.
Vì thế, ông chủ đứng sau màn kia mới dùng cách giăng lưới, bắt đầu xuống tay với các quán ăn đường hoàng, bọn họ mua chuộc nhân viên trong các quán ăn chính quy để đào tạo những thực khách trong mấy quán này thành con nghiện, khiến mấy người này phải khuynh gia bại sản vì mua ma tÚy.
Các cửa hàng mà bọn họ chọn phần lớn đều là tiệm trà sữa, tiệm lẩu và Cha chaan teng, mùi thơm quá nồng có thể che lấp được mùi vốn có của ma tÚy.
Tô Niệm Tinh là nạn nhân nhưng lại không phải là chủ quán bị hại đầu tiên, có rất nhiều cửa hàng đã bán được mấy hôm liền rồi, nhưng cho dù là như thế, sau khi biết được mục đích của mấy người này, cô vẫn tức đến nghiến răng như cũ.
Bởi vì người bỏ ma túy vào đều là nhân viên trong cửa hàng, chủ quán hiển nhiên sẽ không đề phòng gì người của mình rồi, có rất nhiều người đã vì thế mà trúng chiêu.
Giám sát Lương phải thẩm vấn từng người một nên rời đi trước.
Sau khi mấy người này bị bắt, biết được phải ngồi tù mới gào khóc sướt mướt, chủ động hợp tác với cảnh sát để mong chờ được giảm nhẹ án phạt.
Dựa theo lời khai của mấy người này, giám sát Lương cũng đã bắt được một nhà buôn ma túy.
Nhưng mấy tên này chỉ là lâu la thôi, còn thành viên cấp cao và ông chủ đứng đẳng sau vẫn chưa trồi lên khỏi mặt nước.
Những người có thâm niên đã từng làm việc ở phòng điều tra và phòng chống ma túy hiển nhiên đều biết mấy đại lão đứng đằng sau kia là ai, nhưng lại không có bằng chứng.
Phải nói là trong toàn bộ giới cảnh sát thì nội ứng của bên cảnh sát phòng chống ma túy là đông nhất, vì cái ngành này khó tìm được bằng chứng nhất, rất nhiều người đều là mang đầu mình ra làm việc, chỉ cần bất cẩn một cái thôi là có khả năng một đi không trở lại luôn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận