Thập Niên 90 Ta Ở Hương Giang Xem Quẻ

Chương 700: Anh Ta Bắt Nạt Bọn Con

Chương 700: Anh Ta Bắt Nạt Bọn ConChương 700: Anh Ta Bắt Nạt Bọn Con
Cô quay người vừa định phản bác thì lại có người nhanh hơn cô một bước ngắt lời bọn họ.
"Quách mỗ tôi đúng là một tên đại gia chân đất không có kiến thức, nhưng ít nhất thì tôi cũng bằng lòng cho vợ mình nắm quyền lớn quản lý công ty, còn chồng các cô có bằng lòng cho các cô nhúng tay vào chuyện ở công ty không? Không phải là coi các cô thành chim hoàng yến mà nuôi hay sao?"
"Anh thân là đàn ông sao có thể nghe lén phụ nữ nói chuyện được chứ?”
"Các cô nói chuyện to như thế, tôi còn tưởng các cô cố tình nói cho tôi nghe nữa đấy."
"Sao vậy nhỉ?" Động tĩnh ở bên này nhanh chóng thu hút không ít người.
"Anh ta bắt nạt bọn con!" Cô gái kia hờn dỗi làm nũng với mẹ mình.
Mấy người nổi tiếng kia cũng lập tức phản công.
Tô Niệm Tinh thấy tức đến bật cười, cô chỉ vào camera ở trong góc: "Các cô có cần xem camera không?”
Sắc mặt của mấy người nổi tiếng này lập tức trắng bệch.
Quách Vân Khởi thoạt nhìn rất ôn hòa nhưng lại là một người nóng tính, anh ta ra hiệu cho vệ sĩ mời người ra ngoài.
"Nếu các cô đã không tôn trọng buổi hôn lễ này vậy tôi cũng không cưỡng ép các cô tham gia."
Trịnh lục tiểu thư chưa bao giờ từng bị người coi thường như vậy hết, cô †a cầu cứu cha mình: "Cha ơi, anh ta vô lễ kìal" Trịnh tam tiểu thư kết hôn, những người ở phòng khác cũng tới đây. Cha của Trịnh lục tiểu thư là con trai thứ ba của Trịnh Ích Dân - Trịnh Thế Khang, ông ta lườm đứa con gái một cái rồi đi lên giảng hòa: "Vân Khởi, chúng ta đã sắp là người một nhà cả rồi, đừng căng thẳng như vậy. Suy cho cùng thì Tuyết Vân cũng là em vợ của cậu, không nể mặt thì cũng phải nể mũi chứ, cứ bảo Tuyết Vân xin lỗi chị gái nó đi ha?"
Nếu như là buổi hôn lễ hào môn khác thì có khả năng chủ nhân sẽ miễn cưỡng cho qua vì thể diện, nhưng Quách Vân Khởi thì lại khác, anh ta chưa từng tiếp nhận sự đào tạo cho nên thái độ có hơi ngông cuồng và tùy hứng.
"Không cần. Nếu bất cứ một người nào cũng có thể thay thế nhà họ Trịnh các ông để vả vào mặt tôi, vậy tôi sẽ nghi ngờ nhà họ Trịnh các ông hoàn toàn không có thành ý hợp tác với tôi.
Nếu Hạm Ninh đã chọn kết hôn với tôi vậy thân phận sau này của cô ấy chính là phu nhân nhà họ Quách, chắc hẳn nên coi thể diện của nhà họ Quách lên hàng đầu mà không phải là đặt thể diện của nhà họ Trịnh lên trên."
Ở trước mặt nhiều người như vậy bị một vấn bối nói xa xả vào mặt như thế khiến sắc mặt của Trịnh Thế Khang xanh mét, trong lòng thâm mắng: Anh ta không nể tình!
Nhà họ Trịnh cho dù có đấu đã căng thẳng cỡ nào thì cũng sẽ không làm trò cười ở trước mặt người ngoài.
Trịnh Thế Khang ra hiệu cho vợ dẫn con gái ra ngoài. Mấy người nổi tiếng khác đều đi theo Trịnh lục tiểu thư qua đây, vốn là muốn câu một anh con rể vàng nhưng không ngờ tiệc cưới còn chưa bắt đầu mà bọn họ đã bị mời ra ngoài rồi, thế là cả đám đành rời đi với vẻ chán chường.
Trịnh Thế Khang liếc mắt nhìn Quách Vân Khởi rồi đi nói chuyện với mấy người khác. Tô Niệm Tinh thấy ánh mắt hung hãn của ông ta rõ ràng không phải là cái thứ tốt lành, cô có hơi lo lắng: "Ông ta sẽ không gây phiền phức cho anh đấy chứ?"
Quách Vân Khởi lắc đầu: "Không đâu! Nhà họ Trịnh đấu đá nội bộ có ác liệt đến đâu thì Hạm Ninh cũng là con cái của phòng cả, còn kia chỉ là phòng ba thôi. Hạm Ninh gả cho tôi thì sức mạnh của phòng cả sẽ lớn hơn một chút, cho nên bọn họ mới muốn gây chút chuyện trong tiệc cưới ấy mà."
Tô Niệm Tinh không ngờ thủ đoạn tranh đấu trong hào môn lại LOW như vậy đấy: "Không phải bọn họ nên lấy lòng ông cụ Trịnh hay sao?"
Dù sao thì ông cụ Trịnh mới là người làm chủ. Trịnh Hạm Ninh chỉ có thể lấy được ba phần trăm cổ phần ở hạng mục Lệ Chi Oa mà thôi, còn ít hơn cả cổ phần mà Quách Vân Khởi cho cô ta nữa kìa.
Quách Vân Khởi không hiểu mấy đường vòng vèo trong hào môn cho lắm, cho nên cũng không rõ: "Tôi chỉ muốn nói cho bọn họ biết tôi cũng biết nóng nảy đấy, chứ không phải người mặc cho bọn họ muốn làm sao thì làm."
Tô Niệm Tinh dựng ngón cái lên với anh ta: “Anh làm đúng lắm, quá mềm yếu là không được, sẽ bị người bắt nạt."
Tiệc cưới bắt đầu mà giám sát Lương vẫn chưa quay lại, thẳng cho đến khi có một nhân viên phục vụ tới nói với cô: "Đồn cảnh sát có việc nên giám sát Lương đã đi trước rồi, anh ấy bảo cô không cần đợi mình."
Bạn cần đăng nhập để bình luận