Thập Niên 90 Ta Ở Hương Giang Xem Quẻ

Chương 314: Cô Có Giao Chìa Khóa Nhà Mình Cho Người Khác Không

Chương 314: Cô Có Giao Chìa Khóa Nhà Mình Cho Người Khác KhôngChương 314: Cô Có Giao Chìa Khóa Nhà Mình Cho Người Khác Không
"Cô có giao chìa khóa nhà mình cho người khác không? Ví dụ như người dọn vệ sinh?" Tô Niệm Tinh biết bình thường mấy diễn viên này không thường xuyên ở nhà nên không có khả năng có thời gian dọn dẹp nhà cửa của mình.
Vương Gia Hân lắc đầu: "Không có, cứ cách một khoảng thời gian là mẹ tôi sẽ qua nhà tôi để dọn dẹp nhà cửa hộ tôi, tôi có bệnh sạch sẽ, không thích người khác động vào đồ của mình."
Tô Niệm Tinh nhíu mày: "Liệu mẹ cô có từng làm mất chìa khóa nhà cô không?"
Vương Gia Hân khẳng định sẽ không có loại tình huống này: "Mẹ tôi không có văn hóa gì nhưng bà ấy rất thương tôi, tuyệt đối sẽ không lấy cuộc đời sự nghiệp của tôi ra để nói đùa đâu, bắt đầu từ lúc tôi còn rất nhỏ, mẹ tôi đã dạy tôi phải bảo vệ sự riêng tư của mình thế nào rồi."
Tô Niệm Tinh không đoán ra được nguyên nhân nên lấy dụng cụ ra xem bói cho cô ta.
Trong lúc cô xem bói, Vương Gia Hân luôn nhìn chằm chằm vào bàn tay của cô không rời, chỉ sợ cô không tính ra được, cô ta quay đầu nhìn về phía người đại diện: "Hay là em chuyển nhà qua chỗ khác nhỉ?"
Người đại diện ngồi bên cạnh nhắc nhở cô ta: "Tuy rằng [Tam Quốc Tình Duyên] mà em đóng đang nổi nhưng hợp đồng của em là năm năm, vẫn còn hai năm nữa lương mới tăng lên được, hiện giờ tiền của em chỉ đủ để mua một căn nhà bình thường trên phố thôi, còn muốn mua được nhà có quản lý tài sản tốt thì sợ là chưa đủ đâu."
Ở Hương Giang, diễn viên là một nghề nhận tiền lương, muốn có thu nhập cao vậy trừ phi là rất nổi, sau đó có thể ký hợp đồng cao cấp hơn một chút, thù lao cũng sẽ tăng lên, nhưng đó là minh tinh hàng đầu, còn kiểu minh tinh vừa mới nổi như Vương Gia Hân vẫn chưa có được loại đãi ngộ này.
Vương Gia Hân vuốt mặt, có hơi tiếc nuối, còn có hơi sốt ruột.
Người đại diện ở bên cạnh kiên nhẫn trấn an cô ta: "Không sao, vị đại sư này nhất định có thể bói ra được, em cũng đã đọc bài viết trên báo rồi đấy, cô ấy có bản lĩnh thật sự."
Vương Gia Hân chỉ có thể kiềm chế tâm trạng nôn nóng của mình và đợi tận bốn mươi phút.
Vẻ mặt của Tô Niệm Tinh trông có hơi kỳ lạ, Vương Gia Hân thấy cô bói xong rồi cũng vội hỏi: "Có phải là stalker không? Gã đã làm thế nào vậy?”
Tô Niệm Tinh hỏi Vương Gia Hân: "Gã quả thật là một tên stalker đấy, có phải chìa khóa nhà cô chưa từng đổi lần nào đúng không?”
Vương Gia Hân sững sờ: "Ý của cô là chủ nhà ấy hả? Nhưng cả gia đình ông ta đều đang ở nước ngoài cơ mà, bằng không tôi cũng sẽ không thuê nhà của ông ta."
Tô Niệm Tinh lắc đầu: "Không phải chủ nhà mà là khách thuê trước cô, lúc gã trả phòng đã lén lút đánh một chiếc khóa dự phòng của nhà cô, mà cô lại không hề đổi khóa cho nên..."
Vương Gia Hân sững sờ, có thế nào cô ta cũng không ngờ được lại là vì vấn đề chìa khóa: "Tiên lương của tôi thấp lắm, vì ăn mặc cần kiệm mà không nỡ đổi khóa mới."
Vẻ mặt của cô ta hối hận vô cùng, cô ta cho rằng mình chỉ là một nhân vật phục, không có danh tiếng gì cho nên không nỡ tốn tiền đi đổi khóa mới, nhưng không ngờ chính sự đểnh đoảng này của mình đã khiến mình phải chịu kích thích lớn như vậy.
Vương Gia Hân hối hận không thôi: "Vậy có phải người nhìn trộm tôi ở bên cửa sổ tối hôm ấy chính là gã không?”
Tô Niệm Tinh gật đầu: "Đúng, không chỉ nhìn trộm mà gã còn lắp cả camera trong phòng cô nữa kìa...'
Người đại diện trực tiếp kinh hãi, nhìn trộm cũng thôi đi vậy mà còn lắp cả camera trong phòng người ta nữa, tên stalker biến thái như vậy liệu các bức ảnh riêng tư của Gia Hân có bị gã lưu trữ lại không. Lỡ như một ngày nào đó gã thiếu tiền liệu có bán chúng cho tạp chí không?
Rõ ràng Vương Gia Hân cũng nghĩ đến mấy hậu quả này, hai tay cô ta che miệng, buồn nôn đến mức suýt chút nữa thì ói hết toàn bộ cơm tối qua ra.
Người đại diện cũng không buồn hỏi nữa mà lập tức võ lưng cho cô ta: "Không sao chứ?"
Vương Gia Hân ho một lúc, đợi cảm giác mắc ói dịu đi mới truy hỏi Tô Niệm Tinh rằng tên stalker kia đang ở đâu?
Tô Niệm Tinh nhìn thấy trong video cũng biết sở dĩ tên stalker này không để lại dấu chân trên đất là vì gã sống ở ngay trên tầng hai, dùng công cụ để leo lên, nhưng cô cũng không nói đến mức quá rõ ràng mà mập mờ ám chỉ: "Dựa theo đường chỉ tay của cô thì người này chắc hẳn cách cô rất gần, cô nghĩ thử mà xem, gần chỗ cô liệu có hộ dân cư nào không?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận