Thập Niên 90 Ta Ở Hương Giang Xem Quẻ

Chương 1240: Đại Đao, Anh Thử Cái Này Đi

Chương 1240: Đại Đao, Anh Thử Cái Này ĐiChương 1240: Đại Đao, Anh Thử Cái Này Đi
Tô Niệm Tinh đồng ý sẽ tham gia buổi tiệc, vũ hội ở bên này rất thú vị, vừa có thể thoải mái nói chuyện lại vừa có thể xem bói cho khách.
Căn trang viên mà bà Rashad vừa mới mua mang kiến trúc cổ, có hơn hai trăm năm lịch sử, sau khi trải qua một hồi tu sửa và trang trí lại, lúc vào ở rất là thoải mái.
Chủ nhân cũ của trang viên này đã di dân sang Mỹ nên quyết định bán đứt trang viên này đi. Người này vẫn luôn rao bán ra ngoài nhưng tiếc là không ai có thể bỏ ra được khoản tiền đó, thẳng cho đến khi bà Rashad nhận được khoản tiền bồi thường thì trang viên này mới chào đón chủ nhân mới.
Tô Niệm Tinh cầm thiệp mời rồi dẫn một nhóm người đến trang viên.
Trang viên này có bố cục theo kiểu châu Âu cổ, hoa văn khoa trương và bắt mắt, bởi vì niên đại rất lâu cho nên bề ngoài còn có vết rỉ sét màu xanh.
Bà Rashad rất thích hoa tươi, sau khi trang viên được bà ta dọn dẹp sạch sẽ đã bày đủ các loại hoa tươi khác nhau.
Một nhóm người Tô Niệm Tinh đi tham quan trang viên một vòng trước sau đó mới đến đại sảnh, chỗ này là hội trường chung có thể nói chuyện và khiêu vũ.
Trên chiếc bàn bên cạnh bày các loại trái cây, điểm tâm và rượu.
Tô Niệm Tinh không thể ăn được món kiểu Trung ở bên này, đặc biệt là vào thời điểm này vẫn chưa có nhiều nhà hàng Trung Quốc, nên cô chỉ có thể nhập gia tùy tục, ăn thức ăn bên này mà thôi.
Cô không nghe hiểu ngôn ngữ ở đây nên chỉ có thể nhìn mọi người khiêu vũ. "Đại Đao, anh thử cái này đi, món điểm tâm này có vị không tồi đấy." Tô Niệm Tinh thử điểm tâm rồi quay đầu nói với Đại Đao.
Đại Đao đang đứng bên cạnh bảo vệ cô nên không tiện đi ăn điểm tâm, anh ta chỉ gật đầu với cô một cái, ý là mình biết rồi.
Đúng lúc này, một bản nhạc kết thúc, có vài cô gái trẻ tuổi và xinh đẹp đi đến trước mặt Tô Niệm Tinh, có một cô gái trên gương mặt tràn đầy vẻ hạnh phúc mời cô xem bói.
"Bói nhân duyên?" Tô Niệm Tinh thấy vẻ mặt của cô ta mới hỏi.
Cô gái gật đầu: "Đúng."
Vừa vặn Tô Niệm Tinh vẫn còn hai quẻ nữa nên sảng khoái đồng ý, cô nắm tay của cô gái rồi nhanh chóng có được đáp án mà mình cần: "Cuộc hôn nhân của cô cũng coi như hạnh phúc, tương lai sẽ có ba đứa con."
Cô gái này mừng rỡ che miệng, những cô gái khác thì vô cùng hứng thú, chúc mừng hạnh phúc cho cô ta.
Bọn họ lại kéo nhau rời đi, hỏi cô ta khi nào thì tổ chức hôn lễ, Tô Niệm Tinh nhìn bọn họ cười đùa. Người tới tìm cô bói ra được hôn nhân viên mãn cũng không nhiều, cô vẫn càng thích kết thúc mỹ mãn hơn.
Đúng lúc này, có một cô gái trẻ khác đi đến trước mặt cô, bởi vì đây là một vũ hội hóa trang cho nên người nào cũng mặc váy phục cổ, cách ăn vận của cô gái này nhìn rất non trẻ, mái tóc màu vàng, trên tóc thắt một cái nơ con bướm trông rất ngoan.
Cô ta mặc một bộ váy liền có tay áo phồng khá xinh, dài đến mắt cá chân, một ngày nóng nực như vậy mà trên chân cô ta còn mặc quần tất màu trắng, ở châu Âu có dân phong khá cởi mở này thì cách ăn vận này có thể nói là quá bảo thủ. Trước đó Tô Niệm Tinh đã từng gặp đối phương trong buổi tiệc do Miles tổ chức rồi.
Khi ấy, người này chỉ đứng ở vòng ngoài của đám đông, quan sát cô với vẻ dè dặt, hình như muốn qua làm quen nhưng lại vì quá xấu hổ nên không dám lại gần.
Tô Niệm Tinh không biết tại sao cô ta lại có dũng khí qua đây chào hỏi nữa, có khả năng là cô ta gặp phiên phức, muốn tìm cô nhờ giúp đỡ chăng?
"Cô Tô, tôi là Stacey, tôi đã từng nghe nói đến danh tiếng của cô rồi, nghe nói cô xem bói rất chuẩn, tại sao cô lại tới châu Âu?"
Rõ ràng trông ngoan ngoãn như vậy nhưng lời thốt ra lại tràn đây tính công kích, độ hảo cảm của Tô Niệm Tinh đối với cô ta lập tức biến mất sạch.
Cô lạnh lùng đáp: "Tôi được mời tới đây đấy!"
"Cô sẽ mang tới tai họa cho đất nước của tôi!" Giọng điệu của Stacey khẳng định, còn liếc mắt nhìn cô với vẻ ý vị sâu xa, ánh mắt đó khiến Tô Niệm Tinh vô thức nổi hết da gà da vịt lên, còn cả lời nói kỳ quái của cô ta nữa.
Cô chỉ là một đại sư đoán mệnh, làm sao có khả năng tạo thành tai họa cho quốc gia được chứ, cô cũng không phải sao chổi!
Bạn cần đăng nhập để bình luận