Thập Niên 90 Ta Ở Hương Giang Xem Quẻ

Chương 845: Cuối Cùng Cũng Sắp Bắt Đầu Rồi

Chương 845: Cuối Cùng Cũng Sắp Bắt Đầu RồiChương 845: Cuối Cùng Cũng Sắp Bắt Đầu Rồi
Tô Niệm Tinh nhíu mày: "Nhưng em cảm thấy ba người đó đều chẳng ra làm sao cả, cái người họ Lý kia chỉ hơi tốt hơn một chút xíu như vậy, không tiêu chuẩn kép mà thôi."
Giám sát Lương gật đầu thừa nhận: "Nhưng A Nhan cũng không phải một người mẹ hiền vợ đảm, con bé thích hưởng thụ sự theo đuổi của cánh đàn ông. Mà đàn ông bản địa lớn lên ở Hương Giang lại không chịu nổi nó, nó cũng không thể không kết hôn được, bằng không, rất có khả năng trong tương lai dì hai sẽ không chia tài sản cho nó, còn ít nhất thì kết hôn vẫn có của hồi môn."
Tô Niệm Tinh chợt hiểu ra, ngược lại cũng đúng đấy chứ: "Em chỉ cảm thấy dì hai của anh thật sự rất giống chủ mẫu của hộ gia đình lớn thời cổ đại."
"Từ nhỏ dì ấy đã được tiếp nhận kiểu giáo dục như vậy rồi." Giám sát Lương mỉm cười: "Mẹ anh với dì ấy chính là người ở hai thế giới, cứ gặp nhau là toàn cãi nhau thôi."
Tô Niệm Tinh gật đầu, đang lúc ăn cơm thì điện thoại di động của Lương An Bác vang lên, đầu dây bên kia là Trịnh Kiện Hạo, anh ta thông báo rằng buổi thi tuyển sắp bắt đầu rồi, kêu Tô Niệm Tinh nhớ tới tham gia tuyển chọn.
Nói chuyện được vài câu thì cuộc gọi kết thúc.
Lương An Bác truyền đạt lại đúng nguyên văn lời nói của Trịnh Kiện Hạo cho Tô Niệm Tinh.
Hai mắt Tô Niệm Tinh sáng ngời: "Cuối cùng cũng sắp bắt đầu rồi."
"Lần này có đến hơn hai mươi quốc gia đăng quảng cáo trên tivi, hơn nữa cũng đồng thời tuyên truyền và phát sóng cùng bọn họ, tên tuổi của em chắc chắn sẽ lên một tâm cao mới."
Mạng Internet bây giờ còn lâu mới phát triển được như sau này, muốn nổi tiếng vẫn phải dựa vào tivi, báo và đài phát thanh.
Danh tiếng của Tô Niệm Tinh chỉ nổi ở ba nơi tại Hương Giang mà vẫn chưa ra được nước ngoài. Lần này có thể được lên đài truyền hình của nhiều quốc gia như vậy nhất định sẽ có rất nhiều người tới tìm cô xem bói.
Hay quái
Chỉ nghĩ thôi đã thấy kích động rồi!
"Thi tuyển chọn mất bao lâu vậy nhỉ?"
"Khoảng một tháng đấy, nghe nói có rất nhiều người báo danh, bọn họ còn phải đi sang nước ngoài tiến hành vòng loại đầu tiên nữa."
Không phải tất cả mọi người đều bỏ ra được tiên vé máy bay, nếu như ra nước ngoài tiến hành vòng loại đầu thì số người báo danh chắc chắn sẽ càng nhiều hơn.
"Trừ vòng đấu loại ra thì vòng hai và chung kết đều sẽ tổ chức ở Hương Giang." Giám sát Lương cười bảo: "Em có thể tiết kiệm được không ít tiền rồi đấy."
Tô Niệm Tinh gật đầu, tốt quá rồi.
Ngày hôm sau, quảng cáo của đài truyền hình bắt đầu được phát trên tivi, báo chí và đài phát thanh. Lần này đầu tư một khoản rất lớn, quán quân sẽ được thưởng một nghìn vạn đô la Hồng Kông, tin tức này tuyệt đối thu hút người xem.
Chú An đọc được báo lập tức đẩy đến trước mặt Tô Niệm Tinh: "Đại sư! Đại sư! Cô nên đi tham gia cuộc thi này đi. Một nghìn vạn đô la Hồng Kông lận đó, cầm được giải thưởng này rồi thì cô có thể mua được hẳn biệt thự ở sườn đồi luôn."
Tô Niệm Tinh nhận lấy tờ báo rồi liếc mắt đọc lướt qua, quả nhiên là cuộc thi huyên hồng kia, bên trên còn có số điện thoại đường dây nóng, có thể thông qua số điện thoại này để báo danh hoặc cũng có thể đến hiện trường báo danh.
Tô Niệm Tinh dùng điện thoại báo danh trước, sau đó đến buổi chiều lại cùng Đại Đao tới đài truyền hình.
"Trời đấy ơi! Đông người thế, thế này sao mà chen vào được?" Đại Đao nhìn cảnh tượng trước mắt mà kinh ngạc không nói được thành lời.
Đài truyền hình vốn đã không rộng lớn gì mà lại có nhiêu người tới đây như vậy nữa, bọn họ cũng chỉ đành xếp hàng ở quảng trường bên ngoài cửa.
Vì thế Tô Niệm Tinh đi vào đăng ký trước, sau khi lấy được số thứ tự cô lại đi đến khu vực chờ ngồi đợi gọi số.
Đại Đao nhìn thấy có nhiều đại sư ăn mặc kỳ quái và lạ lùng mà chỉ cảm thấy được mở mang tầm mắt. Ánh mắt của anh ta sắc bén lập tức trông thấy một bóng người quen thuộc ở đằng trước: "Bà chủ, cô mau nhìn xem đó là ai kìa.'
Tô Niệm Tinh nhìn qua bên đó thuận theo tâm mắt của anh ta, đúng là người quen thật, là ông cụ bày hàng ở phố Temple đây mà.
Ông ta trời sinh bị mù nhưng việc làm ăn lại tốt nhất.
Tô Niệm Tinh cảm thán: "Lên tivi có thể nổi tiếng, chỉ cần có bản lĩnh thật thì đều dám tới đây cả."
Đang lúc nói chuyện như vậy thì có một người vung tay áo rời đi! "Các người thật dối trá, rõ ràng tôi bói chuẩn như thế mà các người lại nói tôi bói không đúng! Nhất định là có gì đó mờ ám rồi."
Những người khác đưa mắt nhìn nhau.
Có người vừa mới xem xong toàn bộ quá trình thấy anh ta sỉ nhục cuộc thi như vậy bèn giải thích với mọi người: "Không có trò gì mờ ám đâu bà con ạI Ông ta bói sai thật đấy."
Bạn cần đăng nhập để bình luận