Thập Niên 90 Ta Ở Hương Giang Xem Quẻ

Chương 556: Khen Ngợi

Chương 556: Khen NgợiChương 556: Khen Ngợi
Gần đây mỗi ngày truyên thông đều đăng tin về vụ cướp Ngũ Hổ, mỗi kỳ báo chí đều bán đắt như tôm tươi. Ai cướp được đầu đề thì ai sẽ kiếm được thùng vàng đầu tiên.
Phóng viên đang họp lập tức bỏ lại cuộc họp đang tiến hành dang dở, khiêng máy quay phim lập tức chạy sang bên này; phóng viên ở bên ngoài phỏng vấn sếp tổng, vất vả chờ ba giờ cuối cùng cũng được gặp mặt, máy BB vừa vang lên thì lập tức quay đầu bỏ chạy.
Hầu như toàn bộ phóng viên đều buông công việc đang làm, chạy đến hiện trường với tốc độ sét đánh không kịp bịt tai, không ngờ lại nhận được kết cục bốn người chết một người bị thương.
Không ngờ CID lại cắm điểm ở đây trước tiên, tiêu diệt hết cả bọn.
Cảnh ti O ký đang thương lượng với cảnh ti Trân của CID để lấy vụ án về phía mình, giao cho O ký thẩm vấn Diệp Thắng Thiên. Lần này họ bắt quả tang tại trận, nhưng vụ lần trước Diệp Thắng Thiên cướp châu báu trang sức còn chưa được thẩm vấn. Tiếc rằng lần này tổ trọng án quyết tâm nhất định phải đích thân thẩm vấn, thế là hai bên liên tục giằng co với nhau.
Trải qua nửa giờ đồng hồ thảo luận thân thiện của cảnh ti Trần và cảnh ti O ký, O ký và tổ trọng án A quyết định hợp tác phá án, cùng nhau thẩm tra xử lý Diệp Thắng Thiên.
Giám sát Lương nhận được hai câu khen ngợi của cảnh ti O ký, sau đó dẫn theo đám cảnh sát rời đi.
Cánh phóng viên ùa lên phỏng vấn giám sát Lương, hỏi họ làm cách nào mà phát hiện hôm nay bọn cướp sẽ cướp tiệm vàng? Giám sát Lương không nhận phỏng vấn của truyền thông. Mãi đến khi Sir Trương của bộ phận quan hệ công chúng đến nơi, tìm hiểu vụ việc với giám sát Lương rồi tiếp nhận công việc kế tiếp, sau đó mới bắt đầu nhận phỏng vấn của truyền thông. ...
"Này, ông nghe tin gì chưa? Bọn cướp ở phố Russell bị bắt rồi!"
"Hả? Thật không? Chuyện khi nào vậy? Chẳng trách lại có nhiều xe cảnh sát bóp còi như thế, thì ra là xảy ra chuyện."
Cánh truyền thông còn chưa đưa tin thì cửa hàng bánh bao của Tô thần toán chỉ cách phố Russell một con phố, đi bộ chưa được mười phút, lúc này đã chen chúc chật như nêm cối. Các thực khách nhao nhao kể lại tin tức nóng hổi mà mình mới nhận được.
"Nghe nói năm tên đạo tặc cướp tiệm châu báu, tiệm vàng với đồng hồ xa xỉ. Một cửa hàng chỉ tốn chưa đầy hai phút đã cướp hết sạch, đến cửa hàng thứ tư thì bị cảnh sát mai phục ở đó bắt quả tang tại trận, năm tên cướp có bốn tên bị bắn chết, còn một tên sau khi trúng đạn thì giơ tay đầu hàng." Đồng Hồ Trọc vừa nhận được tin tức thì lập tức bỏ mặc cửa hàng của mình chạy đến xem náo nhiệt. Anh ta chứng kiến tận mắt, còn chụp rất nhiều ảnh.
Anh ta chạy đến cửa hàng in ảnh để rửa anh trước tiên. Mọi người truyền tới truyền lui, có một tấm là một người đàn ông nằm trên cáng, còn có mấy tấm chụp thi thể của bọn cướp. Động tác của anh ta rất nhanh nhẹn, thế mà lại chụp được góc nghiêng của nhân vật.
Chú An xem ảnh chụp lẩm bẩm: "Ủa? Đây là giám sát Lương phải không? Cậu ấy cũng có mặt ở hiện trường à?"
"Chuyện này có gì lạ chứ? Cảnh sát tuần tra trên mấy con phố đều bị triệu tập đến đó, có lẽ tổ trọng án đang ở gần đó nhận được tin tức nên cũng chạy sang." Đồng Hồ Trọc đắc ý nói: "Nghe đồn lần này là CID mai phục ở đó trước tiên nên mới bắt được bọn cướp."
"Hả? Không phải là O ký à?" Chú Minh tò mò hỏi.
Đồng Hồ Trọc không rõ cho lắm: "Tôi nghe nói là CID mai phục ở đó trước, chắc là họ chạy đến nơi trước tiên chăng? Sở cảnh sát Vịnh Đồng La cách phố Russell gân nhất mà."
Anh Minh cảm thấy năm tên cướp này quá ngu xuẩn: "Cướp được một cửa hàng rồi thì chạy luôn đi, thế mà chúng cứ phải cướp bốn cửa hàng. Giờ thì hay rồi, mất luôn cả tính mạng."
Đồng Hồ Trọc xua tay: "Chúng không ngu đâu, phải nói là chúng không sợ hãi, chúng cầm AK47 cơ mà, hỏa lực của cảnh sát còn không bằng chúng. Nếu không phải cảnh sát mai phục trước thì rất có khả năng chúng sẽ an toàn thoát thân.
"AK47? Chúng lấy thứ đó ở đâu ra?"
"Nghe nói là mua từ đại lục. Mấy người này quan hệ rộng lắm."
"Chẳng trách được. Súng của cảnh sát căn bản không phải là đối thủ của nó." Mọi người không khỏi thổn thức: "May mà cảnh sát mai phục ở đó trước, không thì lỡ bọc đánh từ bên ngoài, xảy ra đấu súng trên đường phố thì người chết sẽ là dân chúng vô tội chúng ta."
Người dân rất chú ý tới an toàn của bản thân, nhất là khi họ đều là quần thể nhược thế.
Cũng có người chú ý tới cảnh sát: "Họ nhận được tin tức từ đâu ra? Vì sao lại không bắt bọn cướp ngay lập tức mà phải chờ đến khi chúng hành động thì mới phản kích?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận