Thập Niên 90 Ta Ở Hương Giang Xem Quẻ

Chương 918: Anh Không Đi Tìm Bom Sao

Chương 918: Anh Không Đi Tìm Bom SaoChương 918: Anh Không Đi Tìm Bom Sao
Người đàn ông giống như một đứa trẻ vô lý ầm ầm đã làm sai chuyện, đợi khi người khác vạch trần anh ta thì anh ta bắt đầu luống cuống không biết phải làm sao, vô tình để lộ ra một mặt vô năng nhất và hèn kém nhất.
Giám sát Lương buông tay rồi nắm lấy cổ tay của Tô Niệm Tinh, dẫn cô ra khỏi phòng thẩm vấn.
Tô Niệm Tinh nghi ngờ: “Anh không đi tìm bom sao?”
"Anh đã sắp xếp cho chuyên gia gỡ bom đi giải quyết rồi, chúng ta chỉ cần đợi tin tức là được." Giám sát Lương tìm chỗ cho cô ngồi xuống rồi lại rót một cốc nước cho cô, để cô làm ấm cơ thể.
Còn chưa đợi anh kịp an ủi vài câu thì mười mấy viên cảnh sát bất chợt ùa ra khỏi phòng thẩm vấn và vây quanh Tô Niệm Tinh.
"Cố vấn Lý, làm thế nào mà cô lại khẳng định được trái bom chắc chắn đang ở Harbour City?"
"Cả hồ sơ tội phạm về tên hung thủ lần trước nữa, làm thế nào mà cô chắc chắn được Cổ Tây Thủy thích đua ngựa?"
"Còn cả nốt ruồi trên mặt anh ta nữa, sao mà cô đoán ra được hay vậy?"
Những câu hỏi nối tiếp nhau tung ra, Tô Niệm Tinh hoàn toàn không chống đỡ được.
Giám sát Lương dạt đám đông ra: "Từng người một thôi! Gấp cái gì? Mỗi một người phá án đều có cách nhìn của riêng mình. Cố vấn Lý dựa vào trực giác, cũng không phải người nào cũng có nó. Các anh kêu cô ấy giảng cho mình về trực giác còn không bằng mang vụ án qua đây cho cô ấy giúp các anh phân tích." Các cảnh sát vừa nghe vậy đã lập tức quành về tìm hồ sơ vụ án.
Giám sát Lương đặt cốc nước xuống trước mặt cô: "Uống ít nước đi, điều tra án rất khó, kéo tơ ra khỏi tằm cũng không phải chuyện dễ dàng đến vậy, lát nữa anh sẽ xem sao rồi chọn giúp em, nếu như có manh mối thì em hãy nhận, không bói ra được thì đừng nhận.”
Tô Niệm Tinh nhận lấy cốc nước rồi tu ừng ực hết cả một cốc to, lúc này mới cảm thấy bản thân đã sống lại: "Được!"
Cô đặt cốc xuống, giám sát Lương xoa tay cô.
Tô Niệm Tinh nhìn anh với vẻ nghi ngờ: "Sao thế? Tay em có đau đâu."
Vừa rồi cô chỉ tát đối phương có một cái, cũng không đau gì cả.
Vẻ mặt của giám sát Lương lại nghiêm túc giống như đang đeo một chiếc mặt nạ, khiến người không nhìn ra được suy nghĩ thật sự của anh, anh chỉ nói: "Anh thấy có hơi bụi, để anh lau cho em."
Tô Niệm Tinh hiểu rồi: "Anh không nhỏ mọn như vậy đấy chứ? Bắt tay có một cái thôi mà cũng không được."
Trên gương mặt nghiêm túc của giám sát Lương hiện ra vẻ quân bách: "Không phải, ánh mắt của anh ta quá ghê tởm."
Lát nữa anh nhất định phải sắp xếp cho tên biến thái này ở chung phòng với tên biến thái nhất, để anh ta ở trong tù từ từ hưởng thụ cảm giác bị người dày vò.
Tô Niệm Tinh phì cười, không nhịn được mà nhéo má anh.
Bộp!
Có tiếng đồ rơi xuống đất, Tô Niệm Tinh quay đầu nhìn qua, lại phát hiện mấy người Trương Chính Bác đang đứng gần đó, rõ ràng trong tay đang bận việc nhưng lại làm bộ làm tịch, vừa nhìn đã biết là giả bộ rồi.
Tô Niệm Tinh rút tay về rồi lại cầm cái cốc lên uống nốt chỗ nước còn thừa.
Giám sát Lương nhận lấy cái cốc không rồi đi rót thêm một cốc nữa cho cô, những thành viên của tổ trọng án khác đã chen lấy tới đây, trong tay mỗi tổ đều ôm một đống tài liệu dày khự.
"Mấy cái này đều là vụ án chưa được giải quyết." Nhiều hồ sơ như vậy chất đống ở trên bàn, suýt chút nữa thì đè sập cái bàn trà nhỏ.
Đại Lâm hùng hổ đi tới: "Anh làm gì thế, cố vấn Lý là người của đội chúng tôi mà, mấy vụ án treo này cũng không phải vụ mà các anh nhận, còn mang qua đây làm gì."
"Chúng tôi cũng không muốn đâu nhưng mà gần đây chúng tôi đều không nhận được án gì cả."
Gần đây chỉ có tổ trọng án A là có vụ án, còn những tổ khác đều là mấy chuyện nhỏ như lông gà vỏ tỏi, bản thân bọn họ đều có thể tự giải quyết, khỏi cần đến chuyên gia Lý ra trận, trên thực tế thì đồn cảnh sát cũng không có khả năng ngày nào cũng xuất hiện án mạng.
Trước đó giám sát Lương đã tra qua mấy hồ sơ vụ án này rồi: "Lát nữa tôi sẽ xem lần lượt, cũng không phải vụ án nào cố vấn Lý cũng có thể điều tra ra được, các anh đừng coi cô ấy thành thánh sống."
Các cảnh sát có hơi tiếc nuối.
Ngược lại, có một điều tra viên của tổ B chen đến trước mặt rồi nói về một vụ án: "Mấy hôm trước có một người phụ nữ tới đây báo án, nói là con trai mình đã mất tích, có nhân chứng nói trước khi cậu ta mất tích còn đứng nói chuyện với hàng xóm. Người phụ nữ tìm tới cửa thì đối phương nói không gặp.
Bạn cần đăng nhập để bình luận