Thập Niên 90 Ta Ở Hương Giang Xem Quẻ

Chương 919: Được Chứ, Anh Kêu Người Phụ Nữ Đó Qua Đây Đi

Chương 919: Được Chứ, Anh Kêu Người Phụ Nữ Đó Qua Đây ĐiChương 919: Được Chứ, Anh Kêu Người Phụ Nữ Đó Qua Đây Đi
Lúc chúng tôi đến phỏng vấn và điều tra có hỏi lại anh ta thì anh ta lại nói có gặp, chỉ là sau đó đã tách ra. Tôi cảm thấy tay hàng xóm này có hơi khả nghị, lời khai trước và sau của anh ta không hề đồng nhất.
Cố vấn Lý, cô có thể giúp tôi tìm được tung tích của con trai người phụ nữ kia không?”
Tô Niệm Tinh am hiểu tìm người nhất, cô cảm thấy rất có hứng thú với vụ này: “Được chứ, anh kêu người phụ nữ đó qua đây đi."
Thấy cô chịu nhận vụ án, các điều tra viên của tổ B lập tức vui sướng nhảy cẵng lên, lập tức có người đi mượn điện thoại gọi cho người phụ nữ và kêu cô ta đến đồn ngay bây giờ.
Tô Niệm Tinh lại bổ sung: “Anh có thể gọi cả người hàng xóm kia qua nữa được không, thẩm vấn cả hai người thì xác suất sẽ lớn hơn một chút."
Cũng không phải tất cả cha mẹ trên đời này đều yêu thương con của mình, lỡ như không bói ra được cho người phụ nữ thì cô vẫn có thể bói cho hàng xóm.
Điều tra viên của tổ B lập tức gật đầu: "Không thành vấn đề! Anh ta quả thật rất khả nghi, chúng ta có thể tạm giam anh ta bốn mươi tám tiếng, nếu như không đủ thời gian thì tôi sẽ nghĩ cách khác."
Tô Niệm Tinh cười đáp: "Thế là đủ rồi."
Tổ B vội vàng đi tìm người, giám sát Lương thì xua toàn bộ những tổ viên của tổ khác đi: "Mau về làm việc đi."
Những tổ viên khác định cầm hồ sơ về thì giám sát Lương ấn lại: "Cứ để ở đây trước đi, để cô ấy xem có thể điều tra được vụ nào." Các điều tra viên cũng không nói gì mà quay người về tổ của mình.
Giám sát Lương ra hiệu cho Tô Niệm Tinh tự mình xem: "Em xem có thể bói ra được mấy vụ nào đi."
Tô Niệm Tinh lật một tập hồ sơ vụ án, đập vào mắt chính là mấy bức ảnh máu me, nhìn thấy mà ghê người, con ngươi của cô không khỏi trừng to, thật đáng sợ quái
Vậy mà lại là án phân thây sao?
Dạ dày cô nhộn nhạo, suýt chút nữa thì ói luôn bữa sáng ra ngoài!
Giám sát Lương giật nảy mình, vội vàng đóng tập hồ sơ lại rồi vỗ lưng cho cô: 'Em không sao chứ?"
Tô Niệm Tinh lắc đầu: "Em không sao, chỉ là... quá kích thích thôi."
Giám sát Lương thở dài một tiếng: "Chẳng trách mà trước đây em không muốn làm cảnh sát, đến ngay cả ảnh còn không nhìn được thì thôi, nếu tận mắt nhìn thấy hiện trường vậy không phải càng không chịu được hay sao?"
Trước đó Tô Niệm Tinh đã từng nhìn hiện trường vài lần rồi, đặc biệt là bà ba giết con, vụ lần đó cũng khiến cô sợ đến mức cả đêm không ngủ được.
"Em nhát gan lắm." Tô Niệm Tinh thật sự không thể chịu được cảnh máu me như vậy, cô sợ mình lại mơ thấy ác mộng.
Giám sát Lương thấy cảm xúc của cô ổn định rồi mới mở hồ sơ ra: "Vẫn nên để anh đọc cho em nghe đi."
Tô Niệm Tinh gật đầu.
Giám sát Lương dùng ngôn từ ngắn gọn và hàm súc để khái quát về nội dung hồ sơ cho cô nghe, cố hết sức không đề cập đến máu me.
Nhưng liên tiếp vài vụ án như vậy, Tô Niệm Tinh đều không có cách nào bói ra được.
Ví dụ như có một vụ, nạn nhân bị người giết chết, có nhân chứng nhìn thấy nghi phạm đã đi ngang qua hiện trường vào khoảng thời gian đó nhưng lại không nhìn thấy gã hành hung. Hơn nữa còn chậm trễ mãi mà không tìm được vật chứng.
Vụ án này đã qua năm năm rồi, nghi phạm chắc chắn đã ném bỏ hung khí đi, làm sao có khả năng giữ mãi cái thứ đó ở trong nhà được chứ, vụ này đã định trước chính là một vụ án treo rồi.
"Em phát hiện ra hình như các anh có thể điều tra ra hung thủ nhưng lại không có cách nào kết tội thì phải?" Tô Niệm Tinh không nhịn được mà nói, theo quan điểm của cô thì có thể kết tội mấy nghi phạm này nhưng lại không có đủ bằng chứng, không đủ để khởi tố.
Giám sát Lương gật đầu: “Đúng rồi, cảnh sát bọn anh có trực giác của mình, thông thường có thể khóa chặt hung thủ nhưng muốn kết tội hung thủ lại rất khó, phải có chuỗi logic hoàn chỉnh, thiếu một mắt xích nào cũng không được."
Tô Niệm Tinh vỗ lên vai anh với vẻ đồng cảm, đúng lúc này, điện thoại trong văn phòng giám sát Lương vang lên.
Anh đi vào văn phòng nhận máy, rất nhanh lại trở ra: "Chuyên gia gỡ bom đã tìm được trái bom và gỡ thành công rồi."
Mấy người Đại Lâm reo hò vui vẻ: "Lợi hại quá! Đại sư, cô quá lợi hại luôn ấy!"
Giám sát Lương ho nhẹ một tiếng: "Đại sư cái gì? Là cố vấn Lý!"
Đại Lâm vội vàng sửa miệng: "Đúng đúng đúng! Cố vấn Lý!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận