Thập Niên 90 Ta Ở Hương Giang Xem Quẻ

Chương 190: Khai Trương

Chương 190: Khai TrươngChương 190: Khai Trương
A sir đã lấy được bằng chứng cụ Hách "cưỡng gian" Xảo Trân từ trong nhà Xảo Trân, từ trong vết tinh dịch có thể xét nghiệm ra được cụ Hách đã trúng thuốc kích dục cho nên mới cưỡng gian Xảo Trân.
Chuyện sau đó thì mọi người cũng biết cả rồi đấy.
Tuy rằng cả gia đình Xảo Trân đã lập bẫy hại cụ Hách, nhưng cụ Hách có tình cảm với cô ta cũng là thật. Ông ta tiết kiệm cả một đời, tại sao lại tốt với Xảo Trân như vậy?
Vừa mua đồ lại vừa cho sinh lễ cao ngất ngưởng, không phải chỉ vì muốn bù đắp cho cô ta thôi sao?
Nhưng ai có thể ngờ được tất cả đều là giả chứ.
Hàng xóm có người đồng cảm với ông ta mà cũng có người cảm thấy ông ta không thiệt gì cả, một cô gái trẻ tuổi như vậy ở với ông một đêm là cũng đáng rồi còn qì...
Buồn vui của con người cũng không tương thông với nhau, ít nhất thì cụ Hách không cảm thấy mình lời, ông ta trông như già đi cả mười tuổi, đầu óc đã bạc một nửa, cả người trông cô đơn không nói nên lời.
Tin đồn này quanh quẩn ở đường Paterson tận vài ngày, cuối cùng lại có một làn gió mới tới thay thế nó, hình như còn chưa bao giờ từng xuất hiện qua. ...
Chớp mắt cái, quán ăn của Tô Niệm Tinh đã trang trí xong xuôi, cô đứng ở cửa dựng một tấm biển quảng cáo tuyển dụng, tuyển hai đầu bếp và hai nhân viên phục vụ bàn. Tiền lương của đầu bếp rất cao, mỗi tháng là một vạn hai cộng thêm chiết khấu, phục vụ bàn lương cơ bản là ba nghìn cộng thêm chiết khấu.
Hai vị đầu bếp đều là đầu bếp lâu năm hơn bốn mươi tuổi, một người sở trưởng làm mì xào và cơm rang, một người rất giỏi nấu nướng.
Ba nhân viên phục vụ cũng đều ngoài hai mươi hết, có kinh nghiệm làm việc.
Tô Niệm Tinh chỉ thông qua huấn luyện trong thời gian ngắn sau đó lại dạy họ cách pha chế trà sữa và làm tiểu long bao thế nào.
Cô mua rất nhiều đồ về, xửng hấp dùng cho tiểu long bao, ba cái tủ lạnh, máy nhào bột, máy nén mì, máy xay thịt, đĩa và bát...
Bánh bao ở những quán ăn khác giá một đô la Hồng Kông một cái. Kích cỡ của tiểu long bao nhỏ hơn bánh bao một nửa cho nên hiển nhiên không thể bán đắt như vậy được.
Mới đầu cô dự định bán ba đô la Hồng Kông cho một xửng hấp (gồm sáu cái).
Trà sữa thì có đủ các vị, trà sữa vị truyền thống giá ba đô la Hồng Kông.
Cái giá này đã rẻ hơn trà sữa ở các quán ăn khác rồi.
Cô tính toán kỹ lưỡng một phen, bây giờ chỉ riêng tiền thuê cửa hàng và tiền lương cho nhân viên đã là bốn vạn tám rồi.
Mỗi ngày bán một nghìn xửng tiểu long bao và tám nghìn cốc trà sữa, vậy mức doanh thu trong một tháng sẽ là 162000.
Lãi nguyên từ dịch vụ thực phẩm là năm mươi phần trăm cho nên sau khi trừ tiền vốn đi, cô còn thừa lại 33000.
Nếu lại trừ cả tiền hoa hồng cho nhân viên nữa, vậy lợi nhuận chỉ còn lại hơn hai vạn. Tiếp tục trừ đi hàng thừa sau bếp vậy cùng lắm là hai vạn.
Khoản lợi nhuận này đã nằm ở trạng thái lý tưởng rồi, ít nhất thì hai vị đầu bếp cũng không có khả năng làm ra được một nghìn xửng tiểu long bao, cô cần phải nâng cao đơn giá lên, như vậy khi mức tiêu thụ giảm xuống mới có thể thu được lợi nhuận.
Cuối cùng, cô đặt giá tiểu long bao là một xửng bốn đô la Hồng Kông, trà sữa cũng định giá bốn đô la Hồng Kông.
Sau khi đặt xong mức giá, cô nhập nguyên liệu vào, chuẩn bị đầy đủ toàn bộ nguyên liệu từ trước rôi mới đăng quảng cáo lên báo.
Ba ngày trước khi khai trương có hoạt động, mua một xửng tiểu long bao hoặc một cốc trà sữa sẽ được một cơ hội rút thăm trúng thưởng. Phần thưởng là chủ tiệm sẽ giúp xem bói miễn phí, có thể bói nhân duyên mà cũng có thể xem sự nghiệp.
Sạp hàng xem quẻ của Tô Niệm Tinh đã có tiếng ở Vịnh Đồng La này, rất nhiêu khách hàng qua đây đều sẽ tìm cô xem bói nhưng đại đa số người đều sẽ bị giá tiền dọa sợ.
Năm trăm đô la Hồng Kông cũng không phải là một con số nhỏ, nếu không phải có chuyện vô cùng cấp bách thì không ai nỡ bỏ ra nhiều tiên như vậy để xem quẻ hất.
Nhưng bây giờ thì lại khác, chỉ cần mua bánh bao hoặc là trà sữa thì sẽ có cơ hội trúng thưởng.
Cái hôm khai trương ấy, Tô Niệm Tinh mua lẵng hoa và treo băng rôn, mười giờ sáng tiến hành nghi thức cắt băng khai trương.
Nhà ẩm thực đã vài ngày liền không thấy xuất hiện - Châu Hưng Phủ và Hà Linh Vân cùng nhau ghé thăm, hai người đều mua lãng hoa làm quà riêng. Tô Niệm Tinh mời bọn họ cùng nhau cắt băng, hai người cũng không đùn đẩy mà nhận kéo rồi cùng nhau hoàn thành.
Bạn cần đăng nhập để bình luận