Thập Niên 90 Ta Ở Hương Giang Xem Quẻ

Chương 552: Trong Vòng Ba Tháng, Anh Sẽ Nhận Được Một Khoản Tiền Ngoài Ý Muốn

Chương 552: Trong Vòng Ba Tháng, Anh Sẽ Nhận Được Một Khoản Tiền Ngoài Ý MuốnChương 552: Trong Vòng Ba Tháng, Anh Sẽ Nhận Được Một Khoản Tiền Ngoài Ý Muốn
Thực ra hắn không tin số mệnh, càng tin vào đồ nóng trong túi. Những thứ này có thể cho hắn cảm giác an toàn, nhưng sắp phải làm một phi vụ lớn, để có được điêm báo may mắn, bói một quẻ cũng coi như xin lộc. Tên lân trước khuyên hắn làm việc thiện, hơn nữa còn nói hắn sẽ chết trẻ đã bị anh em chặt đứt một cánh tay, đó là còn nể tình đối phương là chú ba của hắn. Nếu bà cốt này nói lời nào khiến hắn mất hứng, hắn không ngại cho cô ta một phát súng sau khi hoàn thành phi vụ.
Nếu cô ta cho hắn quẻ tượng may mắn thì hắn có thể buông tha cô ta một lần.
Đương nhiên, nếu cô ta đoán được thân phận của hắn thì hắn không ngại bắt cô ta đi, sau này dẫn theo cô ta cùng nhau phát tài.
Tô Niệm Tinh không biết suy nghĩ của người đàn ông đầu định. Sau một khoảng thời gian giãy giụa ngắn ngủi, cô gật đầu: "Trong vòng ba tháng, anh sẽ nhận được một khoản tiền ngoài ý muốn."
Vừa dứt lời, vẻ mặt của ba người khác đều lộ ra ý mừng, quần chúng vây xem lại hâm mộ vô cùng, anh Minh thậm chí còn vỗ vai người đàn ông đầu đinh: “Chúc mừng nhé người anh eml"
Người đàn ông đầu đinh gặng hỏi: "Sự việc có thuận lợi không?”
Đối mặt với vẻ mặt lạnh lùng của người đàn ông, Tô Niệm Tinh rất muốn nói không thuận lợi. Cô sẽ nói cho giám sát Lương biết chuyện này, chắc chắn vụ cướp bóc lần này của chúng sẽ không thuận lợi, nhưng liếc thấy túi quần phồng lên của hắn, cô kiên trì gật đầu: "Rất thuận lợi." Có người truy hỏi Tô Niệm Tinh: "Tiền ngoài ý muốn là tiền gì? Mua vé số lục hợp hả?" Đồng thời mong chờ câu trả lời của đối phương, dường như chỉ cần đối phương đáp một tiếng "ừ'" thì ông ta sẽ lập tức đi mua theo.
Người đàn ông đầu đinh cũng nhìn về phía Tô Niệm Tinh, chờ câu trả lời của cô.
Tô Niệm Tinh lại bói toán thật lâu, cuối cùng hơi tiếc nuối lắc đầu: "Cụ thể là tiền gì thì tạm thời tôi không bói được, chỉ biết đó là một số tiền ngoài ý muốn”
Người đàn ông đầu đinh và đám anh em đưa mắt nhìn nhau. Cướp bóc cũng coi như kiếm được tiền ngoài ý muốn, bà cốt này còn có một chút bản [ĩnh.
Nhưng anh Minh lại hiểu nhầm, hâm mộ vô cùng: "Có phải anh có họ hàng sống ở nước ngoài, qua đời không có ai kế thừa tài sản nên tìm đến anh không? Anh may mắn thật đấy."
Người đàn ông cười một tiếng, không trả lời, nhưng ánh mắt hắn ta nhìn Tô Niệm Tinh lại tràn ngập đánh giá, đây là ánh mắt khi đánh giá hàng hóa. Trái tim Tô Niệm Tinh nhất thời đập hụt một nhịp, mình xem bói quá chính xác, có phải đối phương cảm thấy mình là cục vàng nên muốn cất giấu không? Cô vội nói: "Số tiền ngoài ý muốn này có lẽ liên quan tới cá cược."
Ba tên cướp mày nhìn tao tao nhìn mày. Cô ta nói cá cược hẳn là chỉ bài bạc nhỉ? Xem ra cô ta có chút bản lĩnh, nhưng trình độ chưa đâu vào đâu, còn phải thăm dò một chút mới được.
Người đàn ông ngồi bên cạnh cô hỏi: "Thế thì đại ca tao có thể sống bao nhiêu tuổi?"
Tô Niệm Tinh không trả lời câu hỏi của người đàn ông mà kêu mọi người xem lòng bàn tay của hắn: "Anh xem, đường số mệnh của anh ta có rất nhiều đường vân, chứng minh cuộc đời của anh ta không thể đoán trước. Sống được bao nhiêu tuổi còn phải phụ thuộc vào chính anh ta, nếu anh ta thỏa sức tiêu xài tiền bạc, làm hỏng thân thể của mình thì không thể sống lâu được. Nếu anh ta nhận được khoản tiền đó rồi chịu tĩnh dưỡng thân thể thì sẽ sống lâu trăm tuổi."
Mọi người không khỏi lâm vào trầm tư. Có người cảm thấy cô nói có lý, nếu kiếm được tiền mà mỗi ngày đều ngâm mình trong quán bar uống rượu thì dù anh ta có tuổi thọ một trăm năm cũng không chịu được giày vò như thế.
Tô Niệm Tinh nói tiếp: "Nhất mệnh nhị vận tam phong thủy, tứ tích công đức ngũ độc thư. Lục danh thất tướng bát kính thần, cửu giao quý nhân thập dưỡng sinh. Có rất nhiều cơ hội để thay đổi vận mệnh."
Câu trả lời của cô khiến rất nhiều người hài lòng, người đàn ông đầu đỉnh đẩy xấp tiên đến trước mặt cô: "Hôm nay tôi chỉ mang chừng này tiền thôi. Chờ tôi thật sự kiếm được một khoản tiền lớn, tôi nhất định sẽ đáp tạ cô."
Tô Niệm Tinh xấu hổ nở nụ cười. Đám quần chúng vây xem khác thấy không có trò hay để xem nên đều lần lượt rời đi.
Tô Niệm Tinh kêu A Trân chiêu đãi khách hàng chu đáo, còn mình thì câm túi xách xoay người rời khỏi cửa hàng.
Cô men theo con phố này đi thẳng về phía trước, sau đó rẽ sang phải, đi ngang qua hai con phố nữa sẽ đến sở cảnh sát Vịnh Đồng La, cũng chỉ cách một cây số mà thôi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận