Thập Niên 90 Ta Ở Hương Giang Xem Quẻ

Chương 573: Ưu Điểm

Chương 573: Ưu ĐiểmChương 573: Ưu Điểm
Lương Nhã Tĩnh võ tay, vẻ mặt như chỉ có chị hiểu em, cô ta phồng má: "Em cũng không muốn thế, nhưng sống cùng anh trai em có quá nhiều lợi ích."
Cô ta bấm ngón tay đếm ưu điểm: "Thứ nhất: không cần nấu bữa sáng, sáng sớm đã có người nấu cơm, vừa đúng giờ vừa không tốn tiền, phối hợp dinh dưỡng cân đối. Thứ hai: có người quét dọn vệ sinh, anh trai em rất thích dọn dẹp vệ sinh, sống cùng anh ấy thì em không cần bận tâm gì hết. Thứ ba: có thanh tra làm vệ sĩ, không cần sợ kẻ cướp xông vào nhà. Thứ tư: đồng hồ báo thức thiên nhiên, không cần mình tự cài đặt giờ báo thức, chỉ cần nói một tiếng là được. Thứ năm: đồ điện hỏng có người sửa. Thứ sáu: phơi quần áo bên ngoài có người lấy vào nhà."
Mọi người cười ngả nghiêng vì sáu ưu điểm mà cô ta liệt kê, giám sát Lương bất đắc dĩ lắc đầu.
Tô Niệm Tinh cũng bật cười, nếu là cô thì cũng mong có một người anh trai làm bạn cùng phòng như vậy. Vừa làm bảo mẫu vừa làm vệ sĩ, còn không mất tiên, chuyện tốt cỡ này cho dù đốt đèn lồng cũng khó tìm.
Quan Thục Huệ ôm hai má, đôi mắt tỏa sáng: "Sir Lương thật sự quá chiêu em gái. Thật hâm mộ vì cô ấy có một người anh trai như vậy."
Thấy vẻ mặt si mê của cô ta, chuông báo động của Đại Lâm tức khắc kêu vang: "Mặc dù Sir Lương rất tốt, nhưng người ta sống cùng nhau từ bé, thói quen sinh hoạt đã được bồi dưỡng từ nhỏ. Chứ dựa vào hội chứng ám ảnh cưỡng chế của Sir Lương, chỉ cần cô làm lộn xộn mấy cây đũa thì anh ấy sẽ khó chịu, ai thích cả ngày bị người như vậy trông chừng chứ. Còn mắc bệnh thích sạch sẽ nữa, anh ấy tuyệt đối không thể thấy nhà cửa bừa bộn, muốn sống cùng anh ấy thì phải bảo đảm mức độ sạch sẽ ngang ngửa anh ấy. Bác sĩ Lương là bác sĩ, vốn dĩ cũng thích sạch sẽ nên mới chịu được. Chúng ta là người thường sao làm nổi?"
Ánh mắt hâm mộ của Thục Huệ thoáng chốc biến mất, cả ngày trông chừng cô ta thì cô ta sẽ không chịu nổi đâu.
Giám sát Lương không để ý tới tâm tư nhỏ của Đại Lâm, quay sang nhìn Tô Niệm Tinh: "Thế nào? Có muốn thuê không?"
Nghe lời nói của Đại Lâm, Tô Niệm Tinh cũng hơi lùi bước: "Thuê nhà của anh chẳng lẽ cũng phải giữ sạch sẽ không dính một hạt bụi?"
Mặc dù cô không sống lôi thôi, nhưng cô cũng không mắc bệnh thích sạch sẽ, không có cách nào dọn dẹp vệ sinh suốt ngày. Mức độ sạch sẽ của cô là một tuần thuê người dọn dẹp một lần.
Giám sát Lương lắc đầu: "Chỉ cần cô không biến căn hộ của tôi thành đống rác là được. Tuy nhiên lúc trả phòng vẫn phải quét dọn sạch sẽ."
Tô Niệm Tinh thở dài một hơi, nếu chỉ là vậy thì không thành vấn đề, cùng lắm thì cô mời nhân viên vệ sinh chuyên nghiệp đến nhà tổng vệ sinh một lượt.
Thấy cô đồng ý, giám sát Lương bắt đầu giới thiệu căn hộ của anh, cách nơi này không xa, chỉ cần băng qua một con phố mà thôi: "Mới giao nhà năm ngoái, sau này lại trang hoàng mấy tháng, để ở đó thoáng gió, kiểu nhà rất phù hợp với phụ nữ độc thân, một phòng khách một phòng ngủ một nhà vệ sinh, tổng cộng 450 thước."
Tô Niệm Tinh nghe thấy tên của tòa nhà hình như là chung cư kiểu khách sạn, chẳng phải lúc giao nhà đã được trang hoàng hết rồi à? Anh còn định trang hoàng cái gì nữa? Thấy cô thắc mắc, giám sát Lương lại nói: "Thiết bị nội thất đều được trang hoàng đầy đủ, nhưng đồ đạc trang trí thì mình phải tự phối hợp."
Tô Niệm Tinh bừng tỉnh, tuy nhiên cô lập tức nghĩ đến văn phòng của anh, trong lòng cứ có linh cảm chẳng lành. Anh sẽ không trang hoàng căn hộ thành căn hộ kiểu mẫu tinh anh đấy chứ? Mặc dù rất đẹp, nhưng không có tình thú cuộc sống, cô không thích đâu.
Nhưng câu nói kế tiếp của anh đã mau chóng khiến cô đánh mất ý nghĩ này.
Tiền thuê nhà mỗi tháng 5000. so với căn phòng 4 mét vuông mà mỗi tháng đòi 2400. mức tiền thuê này có thể gọi là rẻ như cho.
Đừng nói là Tô Niệm Tinh, những người khác cũng tâm động: 'Sir Lương, phòng cho thuê rẻ thế mà sao anh không nói sớm? Tôi thuê căn phòng còn nhỏ hơn phòng của anh, còn ở Thâm Thủy Phụ, tiền thuê nhà mỗi tháng cũng phải 4000."
Thâm Thủy Phụ là khu người nghèo, giá nhà thậm chí còn không bằng một nửa Vịnh Đồng La. Tốt xấu gì anh ta cũng là tài tướng đắc lực của Sir Lương, Sir Lương không chiếu cố người một nhà thì không chí cốt gì cả.
Giám sát Lương mặt không đỏ tim không đập nhanh: "Chỉ dựa vào bàn làm việc chất đống như đống rác của cậu, tôi cho cậu thuê nhà thì căn nhà đó còn yên bình không?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận