Thập Niên 90 Ta Ở Hương Giang Xem Quẻ

Chương 439: Đường Paterson Bách Tà Bất Xâm

Chương 439: Đường Paterson Bách Tà Bất XâmChương 439: Đường Paterson Bách Tà Bất Xâm
Bọn họ trở về quán ăn cảm ơn Tô Niệm Tinh đã bói ra người gây tai nạn.
Các hàng xóm láng giêng cũng đang thảo luận về vụ này: "Bây giờ sát thủ đường phố cũng nhiều quá, hở tí là văng tục chửi bậy, mắng người. Cũng may là tìm được người, nếu như không tìm được thì tất cả đều phải tự mình gánh lấy, ít nhiều gì của cải cũng không đủ để lấp vào."
Sau khi Lý Minh An mất giọng chắc chắn không thể làm quản lý cổ phiếu được nữa, nhưng có tiền bồi thường rồi, ít nhất cuộc sống cũng được đảm bảo.
Có hàng xóm kiến nghị: "Gần đây, con phố này của chúng ta thường xuyên xảy ra chuyện, không phải gặp đủ các thể loại lừa đảo thì chính là mất trộm con, xảy ra tai nạn giao thông, chúng ta có nên tổ chức một hoạt động để xả xui không nhỉ?"
Đề nghị này nhanh chóng nhận được sự hưởng ứng của mọi người, vì thế các hàng xóm láng giêng đóng kinh phí hoạt động, mười ngày sau sẽ tiến hành nghi thức xua tà, người phụ trách nghi thức đương nhiên là Tô Niệm Tinh rồi.
Tô Niệm Tinh ngây người ra như khúc gỗ, cô cảm ơn các hàng xóm đã coi trọng mình nhưng cô thật sự không biết mà.
Bà A Hương cổ vũ cô: "Cháu không biết thì để bà dạy cháu, thật ra mọi người cũng chỉ muốn có tác dụng tâm lý mà thôi."
tn nghĩ ngợi cẩn thận thấy cũng có lý, dù sao thì cô cũng không tin trên đời này có quỷ thật.
Dưới sự chỉ dẫn của bà A Hương, Tô Niệm Tinh mua một đống vật phẩm cúng tế và hoa quả.
Đúng chính ngọ, vốn chính là lúc ánh nắng mặt trời gay gắt nhất thì thời tiết lại không đẹp, mây đen kéo đến dày đặc trông như thể một giây sau sẽ đổ mưa ngay vậy.
Nhưng dù có là vậy vẫn không thể ngăn mong muốn xua đuổi tà ma của các hàng xóm láng giềng, gần như tất cả mọi người đều xuất hiện và đứng phía sau Tô Niệm Tinh.
Tô Niệm Tinh đeo mặt nạ quỷ rồi nhảy mấy bước mà đến bản thân cô cũng không nhận ra đó là cái gì, men theo con đường Paterson từ đầu đường đến cuối đường để xua đuổi tà ma, sau khi đi hết lại đốt tiên vàng ở góc đường và tế bái các vị thần linh, thỉnh cầu họ che chở, cuối cùng cả chu trình mới kết thúc.
Tuy rằng không biết có tác dụng thật hay không nhưng Tô Niệm Tinh làm hoạt động này một lần cũng đến mệt phờ người.
Cũng không biết là ai cảm thán một tiếng: "Nhìn kìa, xua tà xong, bầu trời lại trong xanh lại rồi."
Có người gân cổ gào lên: "Đường Paterson bách tà bất xâm!"
Những người khác cũng hô lên theo, âm thanh vang vọng khắp cả con phố, người đi qua đường dừng chân đứng nhìn, bọn họ men theo góc phố đi thẳng một đường quay về, thi thoảng sẽ rải lạc, hoa quả khô, long nhãn, cái này gọi là sinh cơ.
Người đi đường lại tranh nhau giành lấy.
Sau khi nghỉ lễ kết thúc, Tô Niệm Tinh quay về quán ăn để gỡ mặt nạ quỷ xuống, rửa sạch thuốc màu rồi mặc lại quần áo của mình.
Sau nghi thức xua tà có tác dụng hay không thì cô không nhìn ra được, nhưng các hàng xóm láng giềng dường như đã được tiêm một liều thuốc trợ tim, người nào cũng tươi cười xán lạn cả.
Chú An suốt mấy ngày liền không tới quán ăn sang lại hiếm thấy tới quán ăn vào hôm nay: "Hôm nay không đi cùng Phong Tử sao?"
"Phong Tử tìm được công việc rồi, thằng nhỏ này không nhàn rỗi được, nó cũng muốn tìm một công việc, bây giờ đang phát tờ rơi cho người ta."
"Phát tờ rơi chỉ có thể tính là làm thêm thôi, vẫn nên tìm một công việc chính thức mới ổn thỏa hơn." Có hàng xóm đề nghị.
Chú An gật đầu: "Cứ làm trước đi đã, nó muốn tìm một công việc cách nhà gần một chút, nhưng gần đây cả con phố này của chúng ta không tuyển nhân viên mà, cứ đợi thêm đã vậy.'
Đang nói chuyện thì chú Hưng đi từ bên ngoài vào, trông thấy chú Minh cũng ở đây, ông ta đi qua ngồi xuống với vẻ thần bí vô cùng, sau đó nói với mọi người một chuyện: "Đường lâu phía bên đường Percival bị dỡ rôi đấy."
[Chú thích: Đường lâu là một kiểu phong cách kiến trúc ở giai đoạn giữa và sau thế kỷ 19 tại Hồng Kông, kết hợp giữa kiểu Trung và kiểu Tây. ]
Cùng với giá nhà càng tăng càng cao, các tòa nhà của dự án bất động sản cũng càng xây càng cao, rất nhiều dự án bất động sản nhắm vào các tòa nhà chung cư.
Đường lâu không có thang máy, thường đều rất thấp, nếu như xây đến năm mươi, sáu mươi tầng thì ít nhất có thể kiếm được gấp đôi.
Các hàng xóm lập tức vây xung quanh chú Hưng: "Thật sao? Sao lại phá bỏ và di dời vậy? Bên dự án bất động sản đền bù bao nhiêu tiên?"
Nhắc đến đền bù là chú Hưng lại bĩu môi với vẻ chán ghét: "Còn đền bù cái gì nữa? Nghĩ cũng đẹp quá nhỉ, chỉ đổi cho mỗi người một căn thôi."
Bạn cần đăng nhập để bình luận