Thập Niên 90 Ta Ở Hương Giang Xem Quẻ

Chương 331: Người Đẹp, Chúng Ta Lại Gặp Nhau Rồi?

Chương 331: Người Đẹp, Chúng Ta Lại Gặp Nhau Rồi?Chương 331: Người Đẹp, Chúng Ta Lại Gặp Nhau Rồi?
"Tên du côn kia chỉ là một tên lâu la, vì có một cô gái chạy trốn nên anh ta chạy mô tô đuổi theo, đằng sau chắc chắn còn có con cá lớn nữa.
Nếu anh kiêng dè thế lực phía sau anh ta thì tôi cũng có thể hiểu cho anh được mà."
Tô Niệm Tinh đã dự định từ bỏ rồi, trước đấy khi nguyên chủ và A Lệ vượt biên cũng từng nghe A Lệ nói với cô tuyệt đối đừng ngồi thuyền vượt biên, mấy người vượt biên kia đều có chủ cả rồi, đến Hương Giang sẽ bị bán đi mà không còn tự do gì nữa, đến ngay cả tiền kiếm được cũng không thuộc về bọn họ.
Đương nhiên, ngồi thuyên vượt biên cũng có một lợi ích, đó chính là không nguy hiểm đến tính mạng.
Mà mình tự bơi qua đó lại rất mệt, nguyên chủ cũng vì không chống đỡ được nên mới chết, trên thực tế, oan hồn chết ở con sông đó đâu chỉ có một mình cô ấy.
Giám sát Lương thu lại suy nghĩ, lắc đầu đáp: "Không phải tôi kiêng dè tổ chức phía sau anh ta mà là manh mối cô cung cấp quá ít, có khả năng sẽ phải điều tra rất lâu, cô đừng quản chuyện này, cứ giao vụ án lại cho tôi giải quyết."
Tô Niệm Tinh gật đầu.
Cô vốn còn tưởng tiếp theo đấy chính là đợi kết quả của giám sát Lương, nhưng không ngờ chỉ chớp mắt cái đã gặp được ngay tên du côn đó ở trong quán ăn của mình rồi.
Đang là giờ cơm trưa, trong quán tập trung rất nhiêu hàng xóm láng giềng, anh ta chen lên trước đội ngũ đang xếp hàng, cắt lượt của người ta: "Người đẹp, chúng ta lại gặp nhau rồi?"
Tô Niệm Tinh nặn ra một nụ cười giả tạo với anh ta: "Làm phiền anh có thể xếp hàng được không? Chúng tôi không cho phép chen hàng."
Tên du côn bị làm mất mặt nên có hơi không vui, nhưng đến cuối cùng vẫn nhịn xuống, ngoan ngoãn xếp ở phía sau hàng.
A Trân nhìn thấy một màn này cũng sợ hãi trốn sau lưng Tô Niệm Tinh: "Chị chủ, sao cô lại chọc phải loại người này thế?"
Đám du côn bây giờ đã không còn khoa trương giống như những năm năm mươi nữa rồi, có rất nhiều người đã tẩy trắng. Bây giờ vẫn còn vênh váo thì kết cục chắc chắn rất thảm, A Trân chỉ thích nhìn trai đẹp chứ không muốn chọc phải người như vậy đâu.
Tô Niệm Tinh biết cô ta sợ nhưng cũng không coi là chuyện to tát gì: "Yên tâm, để tôi thu tiên, cô ra sau bếp giúp đỡ đi."
A Trân gật đầu.
Đợi khi tên du côn xếp hàng đến lượt và chọn vài món xong, lúc này mới hất cằm với Tô Niệm Tinh: "Gần đây có bộ phim mới ra, người đẹp, nể mặt một lần chứ?"
Tô Niệm Tinh ra hiệu cho anh ta nhìn bảng giá phía sau: "Tôi là một thầy bói đoán mệnh, sở trường nhất là bói nhân duyên, đuôi mắt anh có nốt ruồi, mắt hoa đào, vận đào hoa rất vượng, tôi tìm bạn trai có thế nào cũng không có khả năng tìm anh đâu."
Tên du côn chính nhờ đọc báo mới phát hiện ra cô, nghe vậy anh ta chợt bật cười: "Vận đào hoa của tôi rất vượng nhưng bọn họ đều không bằng em."
Tô Niệm Tinh cũng không cảm thấy đây là một lời khen dành cho mình, cô ra hiệu cho anh ta tránh sang một bên: "Đây là Vịnh Đồng La, là địa bàn của Bưu ca, chúng tôi có anh ta chăm sóc, không phải anh không biết đấy chứ?"
Tuy rằng anh Bưu không thu phí bảo kê của cô nhưng khu vực này nằm trong phạm vi quản hạt của anh ta, tên du côn này là một tay buôn lậu người chưa chắc đã dám đối đầu với anh Bưu, cô cứ lôi anh Bưu ra để cáo mượn oai hùm trước đã.
Quả nhiên, nghe được tên anh Bưu xong, tên du côn sững sờ, sau đó lại bật cười: "Bưu ca à, tôi có nghe qua rồi, tôi chỉ tới tán gái chứ có gây ra chuyện gì đâu, hay là quán của cô không đón tiếp khách hàng?”
Tô Niệm Tinh gật đầu, ra hiệu cho anh ta tìm một chỗ mà ngồi: "Đồ ăn sẽ lên rất nhanh."
Tên du côn gật đầu, nhìn bóng lưng bận rộn của cô, bên tai lại truyên tới tiếng hàng xóm láng giềng thảo luận rằng cô là một thần toán, bói trúng rất nhiều chuyện.
Làm cái nghề này của anh ta cũng có hơi mê tín, trong lòng tên du côn đã hơi dao động.
Đợi anh ta ăn cơm xong, các khách hàng cũng dần dần tản đi bớt, tên du côn mời Tô Niệm Tinh qua bói một quẻ. Hành động này cũng vừa vặn hợp ý của cô, lần trước cô chỉ mới xem một lần đã bị giám sát Lương ngắt ngang, nếu nhìn thêm vài lần nữa có lẽ có thể phát hiện ra chỉ tiết rồi một lưới bắt hết đám người phía sau anh ta.
Bạn cần đăng nhập để bình luận