Thập Niên 90 Ta Ở Hương Giang Xem Quẻ

Chương 303: Làm Sao Anh Biết Ông Ta Là Ăn Trộm

Chương 303: Làm Sao Anh Biết Ông Ta Là Ăn TrộmChương 303: Làm Sao Anh Biết Ông Ta Là Ăn Trộm
Trần Kiện Ba quan sát Tô Niệm Tinh rất lâu, lại nhìn thấy danh sách xem bói dán trên tường, bên trên viết chi chít toàn là thông tin về những người tới đây xem bói, không có một lần nào là bói trật cả.
Thực khách bên cạnh thấy ông ta không chịu xem bói cũng bắt đầu sốt ruột thay: "Bói đi chứ? Đây chính là thần toán đó, linh nghiệm lắm, cơ hội tốt như vậy mà ông còn đợi gì nữal"
Thực khách trông chỉ hận không thể xem bói hộ ông ta.
Trân Kiện Ba lại cười rạng rỡ: "Không cần đâu."
Bộ dáng trốn tránh của ông ta thật sự rất khả nghi, Tô Niệm Tinh quan sát ông ta rất lâu rồi chợt bảo: "Tôi nhìn tướng mặt của ông, nhật chủ thân nhược, trong mệnh không thấy quan tinh, gân đây chỉ sợ ông sẽ có họa ngồi tù.
Người phụ nữ kinh hãi đến mức tròng mắt sắp rớt cả ra ngoài: "Thật sao? Tại sao lại có họa ngồi từ?"
Trần Kiện Ba cũng giật nảy mình: "Làm sao có thể như vậy được? Tôi đang yên đang lành đi làm, làm sao có thể ngồi tù được chứ, cô đừng có ăn nói lung tung."
Tô Niệm Tinh lại sảng khoái thừa nhận: "Tôi nhìn tướng mặt quả thật không được chuẩn xác cho lắm nhưng xem chỉ tay lại rất chuẩn, hay là tôi xem kỹ giúp ông nhé. Ông yên tâm, ông đã trúng thưởng rồi, tôi sẽ không thu phí thêm của ông đâu."
Trần Kiện Ba lại nói với vẻ ngoài mạnh trong yếu: "Không cần, tôi chẳng thèm tin mấy tên thầy bói rởm như các cô." Thật ra những thực khách khác đều cảm thấy đầu óc của người này không bình thường, ông còn chưa nghe người ta bói ra thế nào mà đã nói người ta xem bói không chuẩn rồi.
Còn nữa, ông đã trúng thưởng rồi đấy, cũng có thu thêm phụ phí đâu, có lời không húp đúng là uổng phí, ông còn trốn cái gì?
Người xung quanh nhìn qua với ánh mắt lạ thường khiến cả người Trần Kiện Ba rất mất tự nhiên, chỉ hận không thể chạy trốn chết khỏi nơi này.
Tô Niệm Tinh ra hiệu cho ông ta trả phiếu trúng thưởng lại: "Tôi sẽ bói cho vợ ông vậy.'
Trân Kiện Ba thở phào một hơi nhẹ nhõm rồi đưa tờ phiếu trúng thưởng qua. Tô Niệm Tinh thò tay tới nhận, ngón tay giả bộ vô tình chạm vào mu bàn tay của ông ta, đối phương giống như bị kinh hãi mà nhanh chóng rút tay về, nói với vợ mình: "Tôi ở bên ngoài đợi bà, bà nhanh lên một chút."
Nói xong, ông ta không chịu nán lại quán ăn thêm một giây phút nào nữa mà vội vàng đi ra ngoài.
Người phụ nữ tức đến giậm chân: "Ông ta quá cố chấp, tôi đã ở nhà khuyên lâu đến như vậy rồi mà ông ta còn không chịu tới đây xem bói, vẫn là tôi kêu ông ta đi ra ngoài mua tiểu long bao với mình thì ông ta mới chịu đi cùng tôi đấy."
Trong lúc nhất thời, Tô Niệm Tinh cũng không biết nên trả lời thế nào: "Chồng bà không chịu xem bói, tôi cũng lực bất tòng tâm."
Rõ ràng người đàn bà đang rất lo lắng vê quẻ tượng mà Tô Niệm Tỉnh vừa mới nói ra: "Chồng tôi thật sự có họa ngồi tù sao?"
Vừa rồi Tô Niệm Tinh chỉ nhìn được video vài giây nhưng cũng đã nhìn thấy được chỗ mấu chốt nhất, cô gật đầu: "Bà phải sớm chuẩn bị đi." Người phụ nữ rời khỏi quán ăn với tâm sự nặng nề.
Chớp mắt cái đã qua thêm vài ngày nữa, anh Minh - chủ tiệm vàng tới quán Tô Thần Toán ăn cơm, vừa vào tiệm đã hỏi mọi người với vẻ thân bí vô cùng: "Mấy hôm trước có một người đàn ông và vợ của ông ta đã trúng thưởng, bà chủ nói ông ta có họa ngồi tù, không biết các ông các bà có còn nhớ không?”
Có người cũng có mặt trong quán khi ấy bèn gật đầu: "Đương nhiên là nhớ rồi, bà chủ còn muốn xem bói chi tiết hơn, cô ấy xem chỉ tay xưa nay vẫn luôn rất lợi hại nhưng người đàn ông đó đúng là một tên ngốc, nhất định không chịu xem bói, ông ta bị làm sao thế không biết?"
Anh Minh xua tay bảo: "Ông ta không ngu đâu nhé, vì ông ta là một tên trộm, sợ bà chủ bói ra được chuyện ông ta ăn trộm cho nên dù có thế nào cũng không chịu xem bói."
Mọi người chợt hiểu ra: "Làm sao anh biết ông ta là ăn trộm?"
"Vừa rồi tôi trông thấy ông ta bị a sir dẫn đi ở ngay đằng trước kia kìa. Nghe nói trước đây ông ta làm công việc quản lý tài sản đã trộm mấy trăm vạn của nghiệp chủ. Sau này để không bị cảnh sát bắt được mà ông ta vẫn luôn cố gắng làm việc, còn người anh em đã cùng hợp tác gây án với ông ta lại không chịu làm việc, cho nên ông ta vẫn luôn phải kiếm tiền nuôi đối phương.
Vốn dự định đợi thời gian truy tố qua đi thì sẽ lấy tiền ra sau, nhưng không ngờ còn có vài ngày nữa thôi mà ông ta đã bị bắt rồi, đúng là người tính không bằng trời tính."
Bạn cần đăng nhập để bình luận