Thập Niên 90 Ta Ở Hương Giang Xem Quẻ

Chương 1251: Bà Bị Thương Hả

Chương 1251: Bà Bị Thương HảChương 1251: Bà Bị Thương Hả
Tô Niệm Tinh lại hỏi người phụ nữ bên cạnh: "Xin hỏi bà cần gì ạ?”
"Cho tôi hai xửng... không, một xửng tiểu long bao là đủ rồi."
Tô Niệm Tinh gật đầu rồi đặt đơn giúp bà ta, sau đó lại quay đầu ra hiệu cho nhà bếp lấy một xửng tiểu long bao.
Bác A Cam nghiêng đầu nhìn người phụ nữ, còn chào hỏi đối phương: "Bà Nghiêm, tới mua bánh bao hả?”
Bà Nghiêm nghiêng đầu liếc mắt nhìn ông ta rồi gật đầu, nhưng không nói tiếng nào hất.
"Tiểu long bao xong rồi đây." Tô Niệm Tinh đưa cái túi qua đó.
Bà Nghiêm nhận lấy, bởi vì cánh tay của bà ta giơ lên cao nên khó tránh khỏi để lộ một đoạn da ở cổ tay, bên trên đó có vết bầm tím đan xen, rõ ràng là đã bị ngược đãi.
Tô Niệm Tinh theo bản năng hỏi: "Bà bị thương hả?”
Bà Nghiêm giật nảy mình, vội vàng quay người rời đi.
Tô Niệm Tỉnh còn định gọi đối phương lại nhưng bác A Cam lại nói: "Đừng gọi, là bị chông bà ta đánh đấy."
Trong đầu Tô Niệm Tinh lập tức nhảy ra một từ "bạo lực gia đình": "Tại sao bà ấy không ly hôn?”
Nghe được tiếng nói chuyện ở bên này, mọi người không còn thảo luận vê vụ tự sát nữa, vụ án đó đúng là gây chấn động thật nhưng cách bọn họ rất xa, còn lâu mới có độ thảo luận bằng chuyện của bà Nghiêm.
Bà A Cam thở dài một tiếng: "Bà ta lấy cái gì mà ly hôn đây? Bà ta vẫn còn hai đứa con gái nữa, tất cả đều dựa vào chồng bà ta nuôi hết."
Tiếp theo đấy, bà A Cam kể lại rõ ngọn ngành tình hình của bà Nghiêm.
Hóa ra bà Nghiêm là người nội địa, được gả đến Hương Giang. Mấy năm đầu chồng bà ta thất nghiệp, lại không tìm được một công việc tốt cho nên bắt đầu tra tấn bà Nghiêm. Bà ta cũng đã từng trốn đến phòng phúc lợi xã hội nhưng người chồng nhiều lần gọi điện đến dỗ ngon dỗ ngọt bà ta, thế rồi bà ta cũng chọn tin chồng, quay về căn nhà đó, nhưng không ngờ sau đấy còn ăn đòn dữ dội hơn.
Bà ta gọi điện cho phòng phúc lợi xã hội và thành công chạy trốn đến nơi đó, nhân viên công tác đã liên hệ tới trường học của hai cô con gái và phía cảnh sát để cùng nhau thảo luận ra phương án xử lý.
Kết quả lại là ông Nghiêm không có ý muốn bạo lực gia đình, cái gọi là uy hiếp và dọa dẫm chỉ là mấy lời tức giận khi nổi cáu mà thôi. Cuối cùng, bà Nghiêm buộc phải trở về căn nhà ngày xưa và tiếp tục chung sống với ông Nghiêm.
Sau này, bà ta lại liên tiếp mấy lần tố cáo chồng bạo lực gia đình nhưng lần nào cũng chọn tha thứ cho chồng hết.
Có lẽ bà ta cũng đã nổi lên suy nghĩ ly hôn nhưng pháp luật ở Hương Giang lại hoàn toàn khác hẳn với nội địa, không có năng lực kinh tế thì hoàn toàn không thể giành được quyền nuôi con, hơn nữa, thủ tục ly hôn ở Hương Giang làm rất lâu.
Trong khoảng thời gian này, bà Nghiêm lại chịu những trận bạo hành dữ dội hơn, so với sự thô bạo ngày trước thì ông Nghiêm đã cải thiện thủ đoạn của mình rồi, đánh người xong là ông ta sẽ dọn dẹp hiện trường, không để lại dấu vết cho cảnh sát. Hơn nữa, sau khi bà Nghiêm báo cảnh sát, ông Nghiêm sẽ liên tục nhận sai, vì thế cảnh sát sẽ phán định vụ án bạo hành gia đình này thành mâu thuẫn gia đình.
Tô Niệm Tinh không nhịn được mà chửi mấy tên cảnh sát này vô năng: "Rõ rành rành là bạo lực gia đình như thế rồi mà vẫn nhiều lần dung túng, giả vờ không nhìn thấy."
Bác A Cam đã lớn tuổi rồi nên nhìn xa hơn: "Chuyện này cũng không thể trách cảnh sát được đâu. Bà ta năm lần bảy lượt mầm lòng, lựa chọn tha thứ cho chồng thì còn ai dám lên tiếng đòi lại công bằng cho bà ta nữa? Bộ không sợ bị bà ta bán đứng chắc?"
Chú Minh cũng cảm thấy người đàn bà này hồ đồ: "Người hàng xóm trước đây của tôi cũng thích bạo lực gia đình, bà vợ trước của ông ta cũng bị ông ta đánh cho bỏ chạy đấy.
Sau này lấy được bà vợ khác cũng không phải là người hiền lành gì, vào đúng cái đêm kết hôn bị chồng bạo lực gia đình, bà ta trực tiếp báo cảnh sát luôn. Cảnh sát qua bên đó hòa giải, nhưng không một ai nói chuyện có tác dụng hết. Cha mẹ chồng còn quỳ xuống cầu xin bà ta, còn định chuyển luôn căn nhà dưới tên bọn họ cho bà ta nữa nhưng bà ta không chịu, kiên quyết muốn kiện ông chồng.
Sau đó lão chồng bị phán ngồi tù nửa năm, còn bà ta thì vội vàng đi tìm luật sư làm thủ tục ly hôn và cũng đã thành công ly hôn, sau này còn di dân ra nước ngoài nữa.
Kiểu phụ nữ có tính cách mềm yếu thế này rất dễ đâm sau lưng cảnh sát, nhiều lần như thế, tim người ta cũng đã lạnh rồi."
Bạn cần đăng nhập để bình luận