Thập Niên 90 Ta Ở Hương Giang Xem Quẻ

Chương 1063: Lá Gan Nhỏ Như Vậy Sao

Chương 1063: Lá Gan Nhỏ Như Vậy SaoChương 1063: Lá Gan Nhỏ Như Vậy Sao
Cảm giác ghê tởm đó lại một lân nữa trào lên, Tô Niệm Tinh đang định móc xịt khử mùi ra, nhưng vừa quay đầu đã đối diện với gương mặt phóng đại của Logan, cô hoảng hốt ngã bệt xuống đất, hai mắt trợn tròn, không dám nhúc nhích tí nào.
"Lá gan nhỏ như vậy sao? Tôi chỉ muốn hỏi cô là tay của thi thể đã đông cứng thành như vậy rồi, chỉ tay đã sớm không còn nữa mà cô vẫn có thể bói ra được sao?”
Ông ta duỗi tay định kéo cô dậy nhưng vừa rồi lúc Tô Niệm Tinh sờ thi thể đã cởi găng tay xuống, nào có chịu đụng vào tay của ông ta đâu.
Cô đeo găng tay lại sau đó tự mình đứng dậy: "Tôi không bói ra được động cơ gây án của hung thủ mà chỉ có thể bói ra được quê nhà của gã ở làng Đan Mạch. Cha mẹ của gã qua đời vào năm ngoái, gã không có anh chị gì, là con một."
Cô nói liền một lèo rôi chà sát hai cánh tay đã lạnh tê tái, vội vàng mở cửa đi ra ngoài.
Logan nhìn chằm chằm vào bóng lưng cô, ông ta cúi đầu trầm tư: "Làng Đan Mạch? Đó không phải là Solvang hay sao?"
Tô Niệm Tinh đi ra khỏi nhà xác, nhìn các cảnh sát bận rộn đi qua đi lại, có người đang bận điều tra án, có người thì đang nói chuyện phiếm, có người đang uống cà phê. Cô trở vê đại sảnh thuận theo con đường ban đầu và trông thấy giám sát Lương cùng nhóm vệ sĩ đang ngồi trên băng ghế dài đợi mình.
Giám sát Lương trông thấy sắc mặt của cô nhợt nhạt mới vội vàng bước lên, nắm chặt lấy tay cô: "Thế nào rồi? Có phải lạnh lắm không?”
Tay của cô rất lạnh, cả người từ trên xuống dưới đều tỏa ra khí lạnh, thậm chí sợ tóc còn có cả vụn băng.
Anh cong ngón tay gẩy văng vụn băng đi rồi cởi áo khoác ra phủ lên người cô.
Tô Niệm Tinh rúc vào trong lòng anh và cảm nhận hơi ấm của đối phương: "Người kia chết thảm lắm, mặt không còn nữa rồi."
Matthew lại cứ cố tình phá đám vào đúng lúc này, trên gương mặt của anh ta lộ ra vẻ khó hiểu: "Sát thủ da mặt chuyên môn lột da mà, không phải đến bây giờ cô mới nhận ra đấy chứ?"
Giám sát Lương liếc nhìn anh ta với ánh mắt cảnh cáo. Anh ôm vai Tô Niệm Tinh, chà lên nửa người trên đã hơi cứng ngắc của cô: "Không sao, quăng mấy hình ảnh đó ra khỏi đầu đi và nghĩ đến mấy chuyện tốt đẹp một chút. Không phải em muốn mang rất nhiêu quà về cho các hàng xóm hay sao? Em nghĩ xem, về Hương Giang chia quà cho bọn họ thì bọn họ nhất định sẽ rất vui vẻ."
Các hàng xóm cầm được quà chắc chắn sẽ trách cô lãng phí, sau đó sẽ đi khoe khoang với người thân và bạn bè.
Tô Niệm Tinh phì cười một tiếng, đợi cơ thể ấm áp hơn rồi mới trả lại áo khoác cho anh: "Anh đừng để bị lạnh."
Matthew thấy cô đã hồi phục như thường mới hỏi cô xem bói thế nào rồi: "Chú tôi đâu? Sao chú ấy vẫn chưa ra?"
Tô Niệm Tinh không rõ cho lắm: "Tôi đã nói lại quẻ tượng cho ông ta rồi, không biết ông ta có chịu nghe hay không nữa."
Cô mở máy ghi âm trong tay lên: “Anh có thể nghe lại." Matthew nhận lấy máy ghi âm, sau khi nghe xong quẻ tượng mới trả lại nó cho cô: "Làm thế nào mà cô đưa ra được kết luận này vậy?"
Tô Niệm Tinh nhìn anh ta như nhìn một thằng ngốc: "Đương nhiên là xem bói ra được rồi. Lẽ nào anh còn muốn tôi nói cho anh biết mình đã xem bói như thế nào hay sao?
Cái đó khó lắm, tôi chỉ là một đại sư đoán mệnh chứ không phải giáo viên, không phụ trách giải đáp nghi vấn."
Kern cũng giúp cô dàn xếp: "Chuyện huyền học làm sao có thể giải thích rõ ràng chỉ trong một hai câu được chứ. Tôi thấy cậu vẫn nên kêu chú mình đi tìm dựa theo quẻ tượng này đi. Không phải trước đó bọn họ cũng đã đưa ra hồ sơ tội phạm rồi hay sao? Giờ tổng hợp cả hai cái lại, nhất định có thể tìm ra được hung thủ."
Matthew nghĩ ngợi rồi gật đầu với bọn họ: "Được, tôi sẽ liên hệ với các ông sau nhé."
Một nhóm người Tô Niệm Tinh ngồi lên xe.
Rõ ràng cô đã hồi phục rồi nhưng giám sát Lương vẫn kêu cô dựa vào lòng mình, một tay ôm eo cô, một tay thì nắm cánh tay cô.
Tô Niệm Tinh hỏi Kern: "Hôm nay còn mấy quẻ nữa nhỉ?"
Kern liếc mắt nhìn bảng lịch trình: "Cô đã bói hai quẻ trong chương trình hôm nay rồi, còn một quẻ vừa mới dùng cho vụ án hung sát kia xong, giờ phải lùi quẻ cho khách hàng đã đặt trước và người dẫn chương trình kia lại. Hôm qua anh ta có việc đột xuất mà hôm nay quẻ lại kín hết rồi."
Tô Niệm Tinh cười đáp: "Vừa rồi ở trong chương trình tôi chỉ bói có một quẻ thôi."
Bạn cần đăng nhập để bình luận