Thập Niên 90 Ta Ở Hương Giang Xem Quẻ

Chương 807: Đây Là Bạn Gái Tôi

Chương 807: Đây Là Bạn Gái TôiChương 807: Đây Là Bạn Gái Tôi
Giám sát Lương nở nụ cười với cô: "Đúng vậy, em rất may mắn, anh thích nhất là việc em có thể kết hợp cả thương nghiệp vẫn huyền học vào với nhau. Cứ nhắc đến quán ăn của em là ông ngoại anh lại cảm thấy em chính thiên tài kinh doanh đấy."
Tô Niệm Tinh được khen mà vui sướng đỏ bừng cả mặt: "Em vẫn còn kém lắm, đợi khi nào em mở được quán ăn ở khắp Hương Giang này rồi có thể nhanh chóng trở thành phú bà thôi."
"Sẽ mà." Giám sát Lương đúng lúc cổ vũ tinh thần cho cô.
Đến nơi, anh dẫn Tô Niệm Tinh đi vào phòng bao.
Thật sự chỉ là ăn một bữa cơm thôi mà bên ngoài có rất nhiều vệ sĩ đứng đợi. Tô Ngọc Bạch giới thiệu giám sát Lương và Tô Niệm Tinh với anh Nhất.
Anh Nhất trông thấy giám sát Lương bèn vỗ vào vai anh: "Gần đây cậu làm việc không tồi, tổ viên của cậu và giám sát Trương đã cùng nhau bắt được đám người Diệp Thắng Thiên, đúng là thanh niên tài tuấn, tương lai sẽ rộng mở lắm đây."
Hương Giang là xã hội tư bản, điều này có nghĩa là thủ lĩnh của bọn họ được bầu ra, mà khoản bầu cử này cũng cần rất nhiều tiền để làm phí tuyên truyền, các phú hào cũng chính là đối tượng đầu tư tốt nhất.
Anh Nhất đi ăn cơm riêng với vua tàu thủy nhưng ngồi cũng không phải là ngồi ghế trên, từ đó có thể thấy được ông ta cũng không dám vênh mặt hất hàm trước mặt phú hào.
Nội địa là quan viên dạy các phú hào làm việc, còn ở Hương Giang thì ngược lại. Giám sát Lương bắt tay trò chuyện với anh Nhất một lúc, anh là một thiếu gia nhà giàu xuất thân hào môn nên ứng phó với trường hợp kiểu này cũng tự nhiên nước chảy mây trôi.
Sau khi giới thiệu xong, giám sát Lương lại giới thiệu Tô Niệm Tinh với anh Nhất: "Đây là bạn gái tôi."
Anh Nhất vẫn có ấn tượng về Tô Niệm Tinh: "Cô chính là vị thần toán kia phải không? Vậy mà lại có thể bói ra được chỗ ẩn náu của Diệp Thắng Thiên, rất giỏi đấy! Trước đó tôi còn muốn mời cô gia nhập vào đội cảnh sát Hương Giang nhưng lại bị An Bác khéo léo từ chối mất."
Ông ta giả bộ oán trách giám sát Lương: "An Bác, có một cô bạn gái có tài như vậy thì phải mời vào đội cảnh sát Hương Giang chúng ta để còn gây dựng uy vọng cho đội cảnh sát chúng ta nữa chứ!”
Giám sát Lương cười đáp: "Không phải tôi cản mà là bản thân cô ấy không muốn gia nhập đội cảnh sát đấy chứ-"
Tô Niệm Tinh gật đầu: "Đúng rồi, tôi bói cho nạn nhân khá chuẩn còn bói cho hung thủ thì lúc được lúc không, trước đó lúc An Bác bị bắt, tôi còn sốt ruột hơn bất cứ ai, nhưng phải mất rất lâu tôi mới bói ra được."
Anh Nhất nghĩ ngợi cẩn thận cũng cảm thấy rất có lý: "Cô nói đúng!"
Ông ta nổi lên hứng thú với với bản lĩnh xem quẻ của Tô Niệm Tinh nên nhìn vê phía Tô Ngọc Bạch và nói: "Vua tàu thủy, ông bảo cháu dâu ông thể hiện tài năng một phen đi, cho tôi cũng được mở mang tâm mắt với."
Tô Ngọc Bạch cười đáp: "Được chứ.”
Rồi ông ta nhìn về phía Tô Niệm Tinh: "Có thể bói được không?"
Tô Niệm Tinh sảng khoái gật đầu: "Đương nhiên là được rồi ạ." Cô đã sớm muốn nói với anh Nhất rồi: "Mặt anh Nhất trông hơi xám xịt, chỉ sợ là tương lai sẽ xảy ra một chuyện lớn khó giải quyết nào đó, hơn nữa, chuyện lớn này sẽ còn tạo thành ảnh hưởng xấu đến đội cảnh sát Hương Giang.'
Anh Nhất vẫn chưa mở miệng thì Tô Ngọc Bạch đã lộ ra vẻ mặt đồng cảm: "Đây là một Diệp Thắng Thiên đi rồi lại có một Lý Thắng Thiên tới đây mà. Anh Nhất, năm nay có phải là năm hạn của anh không thế? Sao chớp mắt cái đã lại gặp phải mấy tên cướp nữa rồi?"
Trước đó nếu như anh Nhất chưa từng thấy Tô Niệm Tinh xem bói thì anh ta chắc chắn vẫn không coi đó là chuyện to tát gì như lần trước kia, nhưng sau khi tận mắt nhìn thấy cô bói toán linh cỡ nào, hơn nữa cô còn nói mình bói cho nạn nhân càng chuẩn hơn, khiến trong lòng ông ta có hơi khẩn trương, nhưng ngoài mặt lại không tỏ vẻ gì cả.
"Cô có thể nói cụ thể hơn được không?"
Tô Niệm Tinh nở nụ cười: "Muốn bói kỹ càng hơn một chút thì tôi phải xem chỉ tay."
Anh Nhất duỗi tay ra, ra hiệu cho cô cứ xem thoải mái.
Tô Niệm Tinh nhìn thấy hình ảnh trong video: Tội phạm Hương Giang Hứa Thiếu Phú đang dẫn đồng bọn của mình cướp xe chở tiền tại sân bay Khải Đức. Trong lô tiền mặt này có mười bảy triệu đô la Mỹ, ba mươi lăm triệu đô la Hồng Kông, tổng giá trị ước tính là một tỷ bảy đô la Hồng Kông.
Bạn cần đăng nhập để bình luận