Thập Niên 90 Ta Ở Hương Giang Xem Quẻ

Chương 1156: Sau Này Tiền Lương Tăng Lên, Tôi Cũng Sẽ Tăng Cho Các Anh

Chương 1156: Sau Này Tiền Lương Tăng Lên, Tôi Cũng Sẽ Tăng Cho Các AnhChương 1156: Sau Này Tiền Lương Tăng Lên, Tôi Cũng Sẽ Tăng Cho Các Anh
"Cô muốn làm trò chơi trực tuyến thế nào?" Lâm Chí Cường bị một trăm vạn của cô thuyết phục. Trước đó không phải anh ta chưa từng ra ngoài tìm nguồn đầu tư nhưng lại không có người nào chịu bỏ ra khoản tiên này. Còn cô thì lại có thể.
"Đại khái là series tiểu thuyết của Kim Dung ấy, tôi cần về Hương Giang nói chuyện bản quyền với ông ấy, đến khi đó sẽ gọi điện lại cho anh sau." Loạt truyện của Kim Dung chính là kịch bản có sẵn, không cần cô phải tốn sức chọn kịch bản.
Không có một người đàn ông nào không thích đọc tiểu thuyết Kim Dung, hiển nhiên Lâm Chí Cường cũng không ngoại lệ. Anh ta nhanh chóng đập bàn đưa ra quyết định: "Được! Tôi đồng ý với cô!"
Tô Niệm Tinh không ngờ anh ta lại đưa ra quyết định nhanh như thế, ngược lại trên gương mặt cũng hiện thêm vài phần khen ngợi: "Vậy anh đi xin đăng ký công ty trò chơi giúp tôi đi, còn phải thuê cả địa điểm nữa."
Cô hơi dừng lại rồi lại nói chuyện Trương Hồng Lượng sẽ gia nhập ra: "Anh ta rất có trí óc sáng tạo, tôi đã mua một trò chơi nhỏ mà anh ta phát minh ra, anh ta là một lập trình viên không tôi nhưng không thích hợp làm người quản lý.'
Lâm Chí Cường lấy giấy bút ra ghi lại.
Tô Niệm Tinh cũng nói với anh ta về tiền lương. Thời buổi này, học chuyên ngành máy tính không sợ không tìm được công việc, tiền lương mà Tô Niệm Tinh đưa ra cũng được tính là khá cao rồi. Công nhân bình thường một tháng được hai trăm đến bốn trăm đồng, còn lương cơ bản mà cô cho bọn họ là năm trăm đồng, đợi sau khi trò chơi chế tác thành công thì cô còn cho bọn họ một khoản tiền thưởng thêm nữa.
Đương nhiên công việc mà Lâm Chí Cường phụ trách khá là nhiêu nên Tô Niệm Tinh trả cho anh ta tám trăm đồng tiền lương: "Sau này tiền lương tăng lên, tôi cũng sẽ tăng cho các anh."
"Sau này chuyện của công ty sẽ giao lại cho anh quản lý, mỗi một khoản đều phải ghi chép lại, sau này tôi sẽ phái người sang đây kiểm tra sổ sách." Tô Niệm Tinh lần lượt giải thích rõ ràng từng việc một.
Lâm Chí Cường gật đầu: "Được!"
Tô Niệm Tinh cho anh ta mười vạn làm chi phí mua máy tính và thuê nhà: "Anh còn gì cần hỏi nữa không?"
Cô sợ mình có chỗ nào đó bỏ sót.
Lâm Chí Cường nghĩ rất lâu nhưng vẫn không nghĩ ra được gì: "Chỉ nhiêu đây thôi, sau này tôi nghĩ ra được gì sẽ gọi điện hỏi cô sau."
"Được...
Tiên Lâm Chí Cường đi rồi, Tô Niệm Tinh đi vào trong đại sảnh và gặp được chủ hàng ngày hôm qua đã giới thiệu tứ hợp viện cho cô.
Anh ta nói với cô: "Bà chủ, hôm nay tôi đã đi hỏi giúp cô rồi, vẫn còn hai căn tứ hợp viện nữa muốn bán, diện tích lớn bằng căn trước đó, chắc là viện tử của gia đình giàu có đấy, khoảng tám trăm mét vuông, giá sáu trăm vạn. Còn có một căn sáu trăm mét vuông giá bốn trăm vạn."
Tô Niệm Tinh nhướng mày: “Anh giúp tôi chặt chém với bọn họ đi, căn tám trăm mét vuông kia, cùng lắm tôi chỉ trả năm trăm vạn thôi, còn căn sáu trăm mét vuông, cùng lắm tôi chỉ trả ba trăm năm mươi vạn. Nếu họ đồng ý thì ngày mai anh hẹn người giúp tôi, buổi sáng tôi còn có việc, anh cứ nói thẳng với nhân viên tiếp tân để lại lời nhắn cho tôi là được."
Chủ hàng hơi ngạc nhiên nhưng cũng không dám nói gì mà gật đầu đáp: "Được."
Tiễn anh ta đi, Tô Niệm Tinh lại đi lên tầng, giám sát Lương có hơi nghi ngờ: "Trước đây em cũng không cò kè mặc cả với bọn họ mà sao bây giờ lại mặc cả thế?"
Tô Niệm Tinh mỉm cười: "Trước đó là làm ngay trước mặt Trương An Khang mà, em phải ngấm ngầm nói cho ông ta biết nếu ông ta còn không đưa ra quyết định nữa là em sẽ tiêu hết sạch toàn bộ tiền, còn bây giờ ông ta không có ở đây, đương nhiên là em phải tiết kiệm một chút rồi."
Giám sát Lương chợt hiểu ra, hóa ra là có nguyên do này à.
Anh đã bảo mà, bình thường cô cũng không phải kiểu người vung tiên như rác mà sao đột nhiên lại thay đổi như thế.
Anh nhìn cô với vẻ hơi cạn lời: "Thủ đoạn của em đúng là nhiều thật đấy."
Tô Niệm Tinh thở dài thườn thượt: "Ngày mai chính là giai đoạn thương lượng cuối cùng rồi, thành bại chỉ trong một hành động này thôi, em muốn nghỉ ngơi sớm một chút để dưỡng sức, anh mau về đi."
Giám sát Lương xoa đầu cô rồi đi ra khỏi phòng.
Sáng ngày hôm sau, đám người Tô Niệm Tinh và giám sát Lương ăn bữa sáng xong thì Trương An Khang cũng tới, hôm nay trông ông ta rất lạ, vậy mà lại chủ động đề nghị muốn dẫn bọn họ đi xem đất.
Bạn cần đăng nhập để bình luận