Thập Niên 90 Ta Ở Hương Giang Xem Quẻ

Chương 452: Anh Nói Xem Liệu Tôi Có Bị Phòng Chính Thịnh Báo Thù Không

Chương 452: Anh Nói Xem Liệu Tôi Có Bị Phòng Chính Thịnh Báo Thù KhôngChương 452: Anh Nói Xem Liệu Tôi Có Bị Phòng Chính Thịnh Báo Thù Không
Nhưng... giá cổ phiếu giảm nhiều như thế, liệu Phòng Chính Thịnh có định diệt khẩu cô không không?
Các hàng xóm thấy sắc mặt của cô không đúng mới nháo nhào hỏi: "Cô sao thế? Có phải thấy chỗ nào không thoải mái không?"
Tô Niệm Tinh lắc đầu: "Tôi không sao."
Ngay đúng lúc này thì giám sát Lương đi vào.
Các hàng xóm lại đồng loạt vây xung quanh anh, hỏi anh các vấn đề liên quan đến anh Hắc, ví dụ như anh ta sẽ phải ngồi tù mấy năm?
Mấy tên bắt cóc kia có khai ra hung thủ thật sự phía sau màn không?
Giám sát Lương lấy lý do là "vụ án vẫn đang trong quá trình điều tra nên không thể tiết lộ' để làm cái cớ từ chối trả lời.
Anh ra hiệu cho Tô Niệm Tỉnh đi theo mình ra ngoài một lúc.
Tô Niệm Tinh và anh lại chui vào con ngõ nhỏ bên cạnh.
Giám sát Lương qua đây để nói với cô về thời gian lên tòa, cô là nạn nhân trong vụ án bắt cóc này, khi cân nhắc mức hình phạt cho anh Hắc cần phải có cô lên tòa.
Tô Niệm Tinh ghi nhớ ngày tháng.
Giám sát Lương thấy sắc mặt của cô không đúng bèn giơ tay đặt lên trán cô: "Sao thế? Có phải cô thấy khó chịu trong người không?"
Một bàn tay to chạm vào người vừa khô rát lại vừa ấm áp, Tô Niệm Tinh chợt lấy lại bình tĩnh: "Anh nói xem liệu tôi có bị Phòng Chính Thịnh báo thù không?”
Giám sát Lương hơi sững sờ, cuối cùng cũng hiểu được đã xảy ra chuyện gì rồi.
Anh lắc đầu: "Sẽ không đâu, danh khí của cô lớn như thế, Phòng Chính Thịnh đối phó với cô sẽ mất nhiều hơn được, bây giờ bọn họ đang bận quan hệ xã hội, không dám rước thêm phiền phức nữa đâu."
Tô Niệm Tinh bán tín bán nghi.
Giám sát Lương nêu ví dụ cho cô: "Cô xem, người bị bọn họ lừa đều là những người dân thuộc tâng lớp thấp không có văn hóa gì cả, nhưng cô thì lại khác, danh khí của cô lớn, bói toán còn chuẩn như vậy, nếu bọn họ động vào cô sẽ rất dễ bị phía cảnh sát nghi ngờ.
Cô đừng cho rằng bọn họ có tiền thì có thể mua được sát thủ giết người rất dễ dàng nhé. Thật ra cũng không phải như vậy. Không tìm được người có thể tin tưởng thì rất dễ bị phản bội, đến khi ấy, bọn họ cũng sẽ phải ngồi tù.
Mà mấy người giàu có này đều rất tiếc mạng."
Đương nhiên đây là lời giả dối rồi.
Tình hình thực tế là khi anh làm ghi chép cho Phòng Chính Thịnh đã cố tình tiết lộ với đối phương rằng Tô Niệm Tinh là người chỉ điểm quan trọng của đội cảnh sát, nếu như cô ấy xảy ra chuyện thì đội cảnh sát nhất định sẽ tìm ông ta.
Mấy phú hào này không có ai là làm ăn kinh doanh trong sạch hoàn toàn cả, nếu như thật sự bị đội cảnh sát nhìn trúng thì công việc kinh doanh sẽ bị ảnh hưởng.
Giá cổ phiếu sụt giảm, lời tiên tri mà Tô Niệm Tinh nói với truyền thông chỉ có thể tính là một cọng rơm cuối cùng, còn thứ mang tới tác dụng then chốt vẫn là vụ bắt cóc của anh Hắc.
Hàn Chính Thịnh là người thông minh, ông ta chắc hẳn cũng biết giới hạn của đội cảnh sát mà không dám tùy tiện hành động.
Nhưng Tô Niệm Tinh đã sợ thành ra thế này rồi, anh vẫn đừng nên nói cho cô biết thì hơn, tránh cho cô lại không ngủ được.
Mà trên thực tế, quả thật tối hôm qua Tô Niệm Tinh cũng gặp ác mộng cả một đêm, cô thật sự không muốn trải qua loại chuyện phiên lòng này thêm nữa.
Nghe được lời anh, cuối cùng thì tâm trạng của cô cũng tốt hơn một chút, cảm xúc cũng dần dân ổn định trở lại: "Vậy thì tốt."
Giám sát Lương thấy cô không còn sợ nữa mới nói đến chuyện của anh Hắc: "Chúng tôi đã thẩm vẫn qua rồi, đội cảm tử mà anh ta nói là giả đấy, cốt là để phô trương thanh thế, cố tình hù dọa mấy người kia. Ngược lại, cũng có nhóm người muốn kiện lên tòa nhưng phần thắng không lớn."
Tô Niệm Tinh chỉ muốn cách mấy chuyện đau đầu này xa một chút, cho dù là ai thắng ai thua cũng đừng liên lụy đến cô là được.
Giám sát Lương chủ động nhắc tới chuyện giá cổ phiếu sụt giảm: "Hôm qua cô cho một lời tiên tri, bây giờ giá cổ phiếu giảm nhiều như vậy, điều này có nghĩa là cô lại có thêm một nhóm tín đồ mới nữa."
Hôm qua Tô Niệm Tinh cũng không buồn quan tâm gì cả nhưng tối qua, sau khi về nhà lại hối hận vì bản thân đã quá kích động.
Cô phát hiện ra hai kiếp của mình đều không có cách nào giống như ông nội, gặp phải chuyện to bằng trời mà vẫn có thể bình tĩnh xử lý được.
Cô sẽ hoảng loạn, sẽ sợ hãi, sẽ kích động, sẽ muốn cá chết lưới rách với mấy người kia.
Bạn cần đăng nhập để bình luận