Thập Niên 90 Ta Ở Hương Giang Xem Quẻ

Chương 1018: Sao Lòng Dạ Lại Tốt Như Thế

Chương 1018: Sao Lòng Dạ Lại Tốt Như ThếChương 1018: Sao Lòng Dạ Lại Tốt Như Thế
Tô Niệm Tinh lắc đầu: "Không có khả năng đâu, Khưu Nhàn Tư chỉ biết ơn A Vĩ, còn nữa, A Vĩ cũng không thích cô ta."
Các hàng xóm ngạc nhiên: "Không thích Khưu Nhàn Tư? Vậy tại sao cậu ta lại viết thư gì đó để khuyến khích cô ta, trợ cấp cho cô ta chứ?"
Tô Niệm Tinh không phải người ăn nói lung tung, cô nhìn thấy trong video là: "Trước đây A Vĩ học hành cũng không tồi nhưng bởi vì phải trả nợ thay cho cha nên mới bỏ học để đi làm thuê từ sớm.
Khưu Nhàn Tư lại học giỏi, lớn lên xinh gái nhưng gia đình cô ta lại không có ai coi trọng cô ta, anh ta không muốn cô ta bước nhầm đường cho nên mới tiếp tế cho cô ta. Chứ anh ta khôn ghề có suy nghĩ quan hệ nam nữ gì với cô ta cả.
"Đồng cảm?" Chú Minh đã từng thấy nhiều vụ án giết vợ lừa tiền bảo hiểm, giết chồng lừa tiền bảo hiểm nhiều như vậy rồi, nhưng đây vẫn là lần đầu tiên nghe được một câu chuyện ấm áp như thế.
Nó ấm áp đến mức khiến ông ta cảm thấy không chân thật. Ông ta cũng sẽ đồng cảm với người khác nhưng cùng lắm cũng chỉ chó mấy trăm đồng tiên, chứ bảo ông ta cứ liên tục tiếp tế cho người khác thì chỉ sợ ông ta không làm được.
"Chỉ vì đồng cảm mà cậu ta cho nhiều tiền như vậy sao, không phải cậu ta là dân giang hồ hay sao? Sao lòng dạ lại tốt như thế?" Chú An vẫn rất khó tin.
"Anh ta phụ trách đòi nợ thuê, hiển nhiên phải hung dữ đối với mấy người chày cối thì mới có thể thu được tiền rồi." Tô Niệm Tinh nhún vai: "Nhưng anh ta rất quan tâm gia đình, bằng không cũng sẽ không bỏ học để trả nợ cho cha, một mình anh ta nuôi sống ba đứa em và mẹ mình, cho nên, anh ta thật sự rất có năng lực đấy."
Bà A Cam thở dài một tiếng: "Thật ra không phải cậu ta đồng cảm với Khưu Nhàn Tư đâu mà chỉ là muốn cứu vớt bản thân ngày xưa mà thôi."
Các hàng xóm im lặng rất lâu không nói gì cả. Trên đời này có rất nhiều nỗi bất hạnh đều là do người trưởng thành tạo ra, nhưng người chịu khổ lại chính là con cái. ...
Buổi tối, Tô Niệm Tinh về nhà từ rất sớm, thẳng cho đến rất muộn thì giám sát Lương mới về, thấy cô nằm trên sô pha đọc văn kiện mà anh có hơi đau lòng: "Em không cần đợi anh về đâu, nếu em buồn ngủ thì có thể đi ngủ trước mà."
Tô Niệm Tinh ngáp một cái: "Vụ án này của các anh đã điều tra rất lâu rồi, có cần em giúp anh không?”
Giám sát Lương bật cười: "Không sao, bọn anh đã bắt được nghi phạm rồi nhưng gã không phối hợp cho nên bọn anh dự định áp dụng hình thức cú đêm, anh về nghỉ ngơi một tối trước rồi ngày mai sẽ tiếp tục thẩm vấn."
Anh quan sát kiểu tóc mới của cô: "Sao đột nhiên lại nghĩ đến chuyện đổi kiểu tóc vậy?"
"Ngày mai em phải đi tham gia hoạt động ở Macau nên đặc biệt làm tạo hình mới đấy, có đẹp không?" Tô Niệm Tinh vuốt mái tóc dài.
Giám sát Lương gật đầu: "Đẹp lắm, nhưng mà cứ thấy không giống phong cách ngày thường của em thế nào ấy?"
"Trước đây toàn để tóc đuôi ngựa, em đã chán kiểu ấy lắm rồi, giờ đổi kiểu tóc khác trông người cũng sáng hơn một chút, các hàng xóm đều nói kiểu tóc mới này của em đẹp mà." Tô Niệm Tinh rất thích kiểu tóc này, không trẻ con như vậy nữa mà rất có hương vị phụ nữ.
Nhưng điểm chú ý của giám sát Lương lại không nằm ở mái tóc: "Em định đến Macau sao?"
"Đúng rồi, em dẫn cả Đại Đao đi cùng, giấy thông hành giữa Hương Giang với Macau đã được làm xong rồi." Tô Niệm Tinh kêu anh không cần lo lắng: "Em chỉ đi hai hôm là về thôi."
Từ Hương Giang đến Macau ngồi phà chỉ mất một tiếng đồng hồ, rất thuận tiện.
Giám sát Lương nhíu mày: "Hoạt động gì vậy?"
"Em phụ trách cắt băng khánh thành cho khách sạn mới khai trương của phú hào Macau. Anh còn nhớ Lục Uyển Thư không? Cô ta là người phụ trách và mời em qua đó, chỉ là cắt cái băng thôi mà trả hẳn một trăm vạn, em cũng không có lý do gì không đi." Tô Niệm Tinh nhún vai.
Giám sát Lương vẫn có hơi lo lắng: "Em qua bên đó làm anh thấy không yên tâm tí nào. Macau loạn như Hương Giang, bên đấy đánh bài là hợp pháp, có rất nhiêu dân cờ bạc đi qua bên đó liều một phen. Em lại còn là đại sư đoán mệnh nữa, mấy con nghiện cờ bạc đó có thể làm ra bất cứ chuyện gì."
Ngược lại, câu này của anh cũng không phải không phóng đại nhưng Tô Niệm Tinh đã đồng ý rồi: "Em cũng phải tới Macau tham gia hoạt động chứ, không thể chỉ vì con nghiện cờ bạc nhiều như vậy mà em không đi được? Hơn nữa, Lục Uyển Thư sẽ thuê vệ sĩ tới bảo vệ em, không để em xảy ra chuyện gì đâu."
Giám sát Lương nắm lấy tay cô: "Hay là anh đi với em nhé?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận