Thập Niên 90 Ta Ở Hương Giang Xem Quẻ

Chương 95: Hôm Nay Anh Sẽ Khiến Các Em Từ Bỏ Suy Nghĩ Đó

Chương 95: Hôm Nay Anh Sẽ Khiến Các Em Từ Bỏ Suy Nghĩ ĐóChương 95: Hôm Nay Anh Sẽ Khiến Các Em Từ Bỏ Suy Nghĩ Đó
Giám sát Lương bị chặn họng rồi, đến ngay cả một cô bạn gái như Lâm Hương Di còn không biết bạn trai mình ngoại tình vậy vị đại sư vừa mới từ nội địa tới Hương Giang chưa được bao lâu làm thế nào mà biết được?
Tuy rằng anh không tài nào hiểu được huyền cơ của đối phương nhưng điều đó cũng không cản trở anh nghi ngờ sự ảo diệu của chuyện này.
Anh giãm chân ga: "Được rồi, hôm nay anh sẽ khiến các em từ bỏ suy nghĩ đó.
Trong lúc ba người về quê chụp ảnh thì Tô Niệm Tinh lại đang dẫn bà A Hương và Hà Linh Vân đến nơi gần đấy ăn cơm.
Đây là lần đầu tiên cô tới một quán ăn ở Hương Giang để dùng bữa.
Trước kia, quán ăn Hương Giang chỉ có thể bán một vài thức uống lạnh, sandwich, bánh ngọt... sau này các quán ăn dần thay đổi theo ngành công nghiệp thực phẩm, chuyển mình thành Cha chaan teng (quán ăn bình dân ở Hồng Kông), cũng bán cơm rang, rau xào và các món chính khác.
Hà Linh Vân đã làm xong thủ tục từ chức rồi, ngày mai sẽ chính thức đi nhậm chức: "Sau này chắc chắn sẽ rất bận, nhân lúc bây giờ còn rảnh rỗi chúng ta tập trung ăn một bữa cơm. Các cô ăn gì? Lượng tử hay là lượng nữ?"
Tô Niệm Tinh sợ hết hồn: "Lượng tử, lượng nữ á?"
Cô có hơi mơ hồ: "Không phải lượng tử với lượng nữ là trai xinh gái đẹp hay sao?"
Lễ nào còn có ý nghĩa khác? Hà Linh Vân và bà A Hương đưa mắt nhìn nhau sau đó cả hai cùng bật cười thành tiếng.
Hà Linh Vân vuốt mặt, lúc này mới giải thích: 'Lượng tử có nghĩa là cơm trắng, còn lượng nữ có nghĩa là cháo trắng đó."
Tô Niệm Tinh cười lúng túng: “Hóa ra là nghĩa này à."
Cô cảm thấy mình đúng là quê mùa thôi rồi, kiếp trước rõ ràng cũng là một cô chiêu giàu có ba đời sống an nhàn sung sướng, đi đến đâu cũng được người tâng bốc, còn bây giờ nghĩ lại, kiếp trước của mình sống lâu như thế cũng thật uổng phí, đến ngay cả đi nước ngoài mà còn chưa từng đi bao giờ, Hương Giang cũng chưa từng đến, chỉ thích lăn lộn ở nội địa.
Hà Linh Vân hỏi hai người muốn ăn gì, Tô Niệm Tinh nói muốn ăn cơm xá xíu, bà A Hương răng miệng không tốt nên muốn ăn sủi cảo.
Hà Linh Vân gọi phục vụ bàn tới: "Tôi muốn 'đả lạn, thêm một phần cơm xá xíu và một phần sủi cảo."
Tô Niệm Tinh nghi ngờ, đả lản là gì nữa vậy?
Đợi lúc phục vụ bàn bưng thức ăn lên thì cô mới hiểu ra, hóa ra đả lản có nghĩa là cơm rang.
Hà Linh Vân hỏi Tô Niệm Tinh gần đây chuyện làm ăn thế nào.
Tô Niệm Tinh nói rõ đầu đuôi ngọn ngành: "Bài báo mà cô viết trước đó đã mang lại không ít lưu lượng cho tôi."
"Đó là vì chu kỳ của tạp chí là một lân một lần, hơn nữa nội dung viết của nó cũng nhiều hơn. Còn vị trí đăng quảng cáo trên báo chí của các cô lại quá lệch."
Hà Linh Vân đưa ra một kế hoạch cho cô: "Cô xem bói chuẩn như vậy, chỉ cần duy trì nhiệt độ này, tốt nhất là xem bói cho nhân vật lớn ấy, đến khi ấy cô thật sự nổi rồi cũng không cần phải đăng quảng cáo nữa."
Cô ta hỏi Tô Niệm Tỉnh đã từng xem bói cho những nhân vật lớn nào rồi, Tô Niệm Tinh ngỏ ý là chẳng có một ma nào hết. Nhân vật lớn nhất chính là tổ trưởng của tổ trọng án, đối phương còn bị cấp trên mắng tơi tả, hiển nhiên cũng không đăng lên báo.
Tô Niệm Tinh cảm thấy có khả năng mình không thể đợi được đến ngày nổi tiếng ấy rồi.
Hà Linh Vân lại vô cùng nghỉ ngờ: "Cô xem bói chuẩn như thế lại còn trẻ tuổi như vậy, sao có thể không đợi được chứ?"
Bà A Hương nói thay cô: "Con bé không có hộ khẩu Hương Giang, đợi khi vụ án kết thúc nó phải về nội địa ngay."
Hà Linh Vân vừa nghe đã biết trong này còn có chuyện xưa nữa, cô ta vội vàng hỏi rõ đầu đuôi ngọn ngành sự việc.
Bà A Hương liếc mắt nhìn Tô Niệm Tinh, có được cái gật đầu của cô rồi mới kể chuyện.
Hà Linh Vân nghe xong sự việc đã qua lập tức vỗ bàn một cái: "Cô xem bói chuẩn như thế nhưng sao con người lại ngốc như vậy chứ? Bây giờ cô không có hộ khẩu thì có thể tìm công ty để xin visa lao động mà, như vậy cô có thể ở lại nơi này lâu dài."
Tô Niệm Tinh quả thật muốn ở lại Hương Giang, không nói đến cái khác mà là nếu cô ở lại đây thì cũng không cần về nội địa ngồi tù nữa. Nhưng trước đó cô đi tìm việc, không có chứng minh thư thì người ta đều không chịu thuê cô, nào có công ty nào lại cần cô đâu chứ?
Bạn cần đăng nhập để bình luận