Thập Niên 90 Ta Ở Hương Giang Xem Quẻ

Chương 353: Lần Này Cô Đúng Là Bị Tai Bay Vạ Gió Thật

Chương 353: Lần Này Cô Đúng Là Bị Tai Bay Vạ Gió ThậtChương 353: Lần Này Cô Đúng Là Bị Tai Bay Vạ Gió Thật
Đèn đuốc về đêm ở Hương Giang lấp lánh như sao, là một thành phố không ngủ rất phồn hoa, khi gió thổi qua, cảm giác choáng váng của Tô Niệm Tinh đã giảm nhẹ hơn rất nhiều. Cô tìm một chủ đề để nói chuyện với giám sát Lương: "Một năm tổ trọng án các anh có thể nhận bao nhiêu vụ án?”
"Chưa từng đếm nhưng cũng phải hơn mấy chục đấy, có điều, phần lớn đều là án nhỏ thôi." Giám sát Lương thuận miệng đáp lời.
Tô Niệm Tinh gật đầu, bầu không khí rơi vào trong im lặng.
Đột nhiên giám sát Lương nói: "Lần này cô đúng là bị tai bay vạ gió thật."
"Không phải anh cũng muốn khuyên tôi đi tìm thây bói để đoán mệnh đấy chứ?" Tô Niệm Tinh nghĩ đến Quan Thục Huệ nói gần đây cô rất xui xẻo mà lại có hơi buồn cười.
Giám sát Lương bật cười: "Thật ra vận may của cô cũng được tính là tốt đấy, tôi đã từng gặp rất nhiều đại sư bị đánh rồi, nhưng cho đến bây giờ hình như cô vẫn chưa bị người ta đánh."
Trước đây Tô Niệm Tinh từng bị tên đàn ông bạo lực gia đình kia đánh, nhưng mà chuyện đó mất mặt lắm, cô cũng không tiện kể ra nên chỉ đành tò mò hỏi: "Bọn họ bị đánh vì bói không chuẩn phải không?”
Đừng nói là giám sát Lương mà bản thân Tô Niệm Tinh cũng đã từng chứng kiến không ít lần rồi.
Trước kia tại vị trí cô bày sạp có một thầy bói khác qua đó chiếm mất chỗ, vì bói toán không chuẩn nên bị người ta đánh, đến ngay cả bà A Hương cũng nói trước đây bà ta bói không chuẩn, mấy vị khách kia cũng tới tận nhà quấy rối, đòi bà ta phải đền tiền. Giám sát Lương hơi sững sờ, sau đó lắc đầu: "Thật ra cũng không phải tất cả đều không chuẩn, tôi đã từng chạm mặt một thầy bói, ông ta bói toán thật sự rất chuẩn, ở thời đại đó rất có danh tiếng, gân như không ai là không biết, không ai là chưa từng nghe qua. Nghe nói đến ngay cả phú hào cũng tới tìm ông ta xem bói, nhưng có một ngày nọ, tôi nghe nói phần mộ tổ tiên của ông †a bị người đào lên."
Tô Niệm Tinh kinh hãi trợn trừng mắt, cô không khỏi dừng bước chân nhìn anh với vẻ sửng sốt, lặp lại lời của anh: "Phần mộ tổ tiên bị đào á? Tại sao?"
Bói không chuẩn bị đào phần một tổ tiên thì cô còn có thể hiểu được, nhưng bói chuẩn mà vẫn bị đào vậy cũng hơi vô lý rồi đó?
Giám sát Lương giống như đang nghĩ về quá khứ rất xa xăm kia, anh chậm rãi nói: "Đại khái là người khó tránh khỏi có lúc sai sót đi?
Gia đình kia bị ông ta hại đến mức tan nhà nát cửa, ông ta lại trốn ra nước ngoài, người nhà kia không tìm được, lại rất hận ông ta, vì thế mới đào phần mộ tổ tiên của ông ta lên để trút mối hận trong lòng.
Thật ra, tính mạo hiểm của cái nghề đại sư đoán mệnh này còn cao hơn cảnh sát chúng tôi."
Tô Niệm Tinh tán đồng với quan điểm của anh.
"Người mà cảnh sát chúng tôi đối diện chính là đám côn đồ lưu manh, nhưng chúng tôi có họng súng hợp pháp có thể phản kích, còn có sự giúp đỡ của hàng ngàn hàng vạn thị dân và truyên thông.
Nhưng cô thì lại không.
Danh khí của cô càng cao thì càng tương đương với việc tự bắc mình lên giá lửa, một khi có một ngày nào đó cô bói toán không chuẩn, các tín đồ của cô sẽ vứt bỏ cô, đối thủ cạnh tranh của cô sẽ kéo tới giãm đạp cô, truyền thông sẽ càng nhìn chằm chằm vào cô như ruồi bọ.
Tất cả mọi người đều đang đợi cô lật xe."
Trong nét mặt của giám sát Lương tràn đầy vẻ lo âu: "Tôi nói một câu không dễ nghe, có đôi khi tôi thật sự rất muốn khuyên cô không nhất thiết phải bói chuẩn như vậy, nhưng..."
Anh nhún vai, loại lời này nói ra phỏng chừng cô cũng sẽ không làm theo đâu, thậm chí còn cho rằng anh có dụng tâm khác.
Tô Niệm Tinh lại không tán đồng với lời của anh chút nào: "Mấy người kia tới tìm tôi xem bói đều là chuyện cần nhờ, rõ ràng tôi biết kết quả mà bọn họ mong cầu nhưng còn nói dối bọn họ, vậy không phải là cố tình lừa gạt bọn họ hay sao?
Huống chỉ, tôi còn nhận nhiều tiền xem quẻ của bọn họ như vậy nữa, lương tâm của tôi cũng sẽ không chịu yên đâu."
Cô cười tự giêu: "Có lẽ có một ngày nào đó tôi thật sự sẽ lật xe, đến khi ấy, tôi không muốn đối mặt cũng phải đối mặt."
Giám sát Lương có hơi đăm chiêu, anh chỉ nghĩ đến đời sống làm việc của cô, còn cô thì lại quan tâm đến mỗi một vị khách hàng của mình mà không hê qua loa có lệ chút nào.
Bạn cần đăng nhập để bình luận