Thập Niên 90 Ta Ở Hương Giang Xem Quẻ

Chương 199: Là Chuyện Gì Vậy

Chương 199: Là Chuyện Gì VậyChương 199: Là Chuyện Gì Vậy
Tô Niệm Tinh nghi ngờ: "Anh muốn giấu giám sát Lương của các anh sao? Không cần thiết đâu, lần trước tôi giúp xem bói cho thi thể không đầu kia cũng là giám sát Lương của các anh tới tận cửa tìm mà."
Trương Chính Bác xua tay: "Không phải, lần này cũng là giám sát Lương kêu chúng tôi tới tìm cô, thật ra thì anh ấy muốn đích thân tới tìm nhưng trước khi ra ngoài cửa lại bị lãnh đạo gọi về. Ý của tôi là phải tránh lãnh đạo ở bên trên, đương nhiên cũng không thể để người ngoài biết được."
Tô Niệm Tinh hơi sững sờ, người ngoài này ám chỉ là dân chúng bình thường sao?
Cảnh sát phá án đi tìm thầy bói, nếu đồn ra ngoài quả thật cũng đến mất mặt.
Tô Niệm Tinh gật đầu với vẻ hờ hững: "Được. Anh nói đi, là chuyện gì vậy? Nếu khó quá là tôi không bói được đâu nha."
Trương Chính Bác thấy cô đồng ý cũng thở phào một hơi nhẹ nhõm, sau đó nói lại rõ ràng đầu đuôi ngọn ngành sự việc ra: "Mấy hôm trước, con trai lớn của ông vua cao su - Hà tiên sinh bị người bắt cóc, bà ba của ông ta đã báo cảnh sát, đồn cảnh sát chúng tôi đã lắp đặt camera trong nhà ông ta, nhưng còn chưa được bao lâu thì đã bị bọn họ đuổi ra ngoài rồi, nói là con trai lớn của ông ta không hề bị bắt cóc.
Nhưng căn cứ theo mấy ngày nay quan sát của chúng tôi thì Hà tiên sinh đã chuyển hai trăm triệu từ ngân hàng đi, còn ngừng ký kết một hợp đồng quan trọng.
Chúng tôi có lý do để nghi ngờ con trai lớn của ông ta bị bắt cóc cũng không phải là bịa đặt."
Tô Niệm Tinh đã hiểu rồi, cô hỏi dò: "Anh kêu tôi bói ra tung tích bọn bắt cóc phải không?”
Hai mắt Trương Chính Bác tỏa sáng, búng ngón cái: "Thông minh! Nếu chúng tôi có thể thành công giải cứu được đại thiếu gia của Hà tiên sinh là có thể cứu vãn được những tổn thất của ông ta, như vậy cũng có thể mang tới vinh quang cho giới cảnh sát Hương Giang rồi."
Tô Niệm Tinh lặng lẽ bổ sung: "Các anh cũng có thể nhận được một khoản tiên quyên góp cực bự nữa."
Cô khoanh tay, dù bận nhưng vẫn ung dung quan sát hai người này, khóe môi nhếch lên một độ cong: "Xem chừng cũng rất ranh ma đấy nhỉ, tôi bỏ sức, còn các anh vừa cầm phần thưởng vừa cầm tiền."
Cô cũng là ở Hương Giang lâu rồi mới biết bộ phận quan hệ công chúng của sở cảnh sát Hương Giang, không chỉ tuyên truyền về đội cảnh sát mà đồng thời còn phải kéo tài trợ về cho đội cảnh sát nữa, ví dụ như một khoảng thời gian trước phú hào Hương Giang - Quách Xương Thịnh đã quyên góp ba trăm vạn đô la Hồng Kông cho đội cảnh sát Hương Giang chẳng hạn.
Xem qua có vẻ là một chuyện tốt nhưng Tô Niệm Tinh lại ngửi ra được một mùi gì đó là lạ ở trong này: Nếu phú hào quyên góp nhiều tiền như vậy cho đội cảnh sát vậy khi những phú hào này phạm tội, cảnh sát có dám bắt bọn họ không?
Cho dù là vì mỗi năm bọn họ đều quyên góp rất nhiều tiền thì đội cảnh sát cũng sẽ không tùy tiện đắc tội với bọn họ. Vậy cảnh sát còn có thể được gọi là cảnh sát của nhân dân nữa không?
Nghĩ đến điểm này, Tô Niệm Tinh lại cảm thấy cảnh sát Hương Giang cũng không công chính giống như bọn họ đã tuyên truyền cho nên thái độ của cô cũng không thể nói là tôn trọng cho lắm.
Sắc mặt của hai người có hơi lúng túng, Trương Chính Bác xòe hai lòng bàn ta tới ra hiệu cho cô nhìn: “Cô yên tâm, chúng tôi cũng không kêu cô bói miễn phí đâu. Một quẻ của cô một nghìn, chúng tôi sẽ trả gấp mười lần."
Tô Niệm Tinh đảo trắng mắt, chống nạnh đáp trả: "Các anh nghĩ cũng đẹp quá nhỉ, nếu tôi thật sự bói ra được tung tích của bọn bắt cóc, chuyện này lại đồn đãi ra ngoài, mấy tên bắt cóc đang ở bên ngoài kia biết được tôi có thể bói ra chuyện này vậy trước khi bọn họ thực hiện hành vi bắt cóc tống tiền, người đầu tiên bị xử sẽ chính là tôi đó!"
Bây giờ cô cũng không phải cô chiêu giàu có ba đời, không có vệ sĩ cận thân lại càng không có xe sang chống đạn, đi trên đường lớn chính là một nữ tử yếu đuối đến một viên gạch bay cũng có thể đập chết được. Cho dù mạng của cô có rẻ mạt thì cũng không đến mức thấp hơn một vạn đi?
Ngược lại anh ta cũng dám nghĩ đấy.
Trương Chính Bác bị cô nói vậy mà có hơi á khẩu nghẹn lời, nhưng ngược lại anh ta được cái da mặt dày, rất nhanh đã lấy ra một đòn sát thủ: "Chỉ cần cô giúp, sau khi chuyện thành công, toàn bộ tiên quyên góp mà Hà tiên sinh cho đều thuộc về cô hết."
Bạn cần đăng nhập để bình luận