Thập Niên 90 Ta Ở Hương Giang Xem Quẻ

Chương 622: Pháp Y Joshep

Chương 622: Pháp Y JoshepChương 622: Pháp Y Joshep
Lý Thiêu Quang lại đưa ra nghi vấn: "Nếu là nữ giới vậy cô ta đã giết chết Quách Hồng Dật kiểu gì? Quách Hồng Dật là một nam giới, lòng cảnh giác rất mạnh, nếu như đánh tay đôi thì chưa chắc nữ giới đã là đối thủ của Quách Hồng Dật."
Câu này nghe cũng có lý đấy chứ, nếu như có người thật sự đẩy Quách Hồng Dật từ phía sau vậy anh ta không có khả năng không có phản ứng gì hết.
Chung Đức Đường nhìn quẻ tượng của mình rồi lại ném lục hào kim tiền quẻ tiếp, sau đó ông ta gật đầu chắc nịch: "Đồng tiên ứng với Huyền Vũ cho thấy là dị tính, hung thủ là nữ giới."
Đây chính là câu trả lời của ông ta, Lý Thiều Quang ngây người ra tại chỗ.
Chung Đức Đường là đại sư đoán mệnh chứ không phải thám tử, cũng không phải cảnh sát, quẻ tượng của ông ta chính là suy luận của ông ta nên không có khả năng dùng kiến thức trinh thám để trả lời nghi vấn của mình.
Lý Thiêu Quang căn cứ vào kinh nghiệm trinh thám nhiều năm của mình: "Tôi bói ra được hung thủ hạ độc mấy nạn nhân này cũng không phải bằng nhiễm vi khuẩn hoặc ăn nhầm nấm độc, quả độc hay cỏ độc, về phần hung thủ đã dùng thủ đoạn gì thì tạm thời vẫn chưa đoán ra được."
Ông ta vừa mới dùng tử vi đẩu số để xem bói, vừa vặn Cao Đạt đi qua đây đưa hoa quả cho ông ta. Ông ta vừa vặn lật hoa quả của Cao Đạt, trầm ngâm một lúc rồi bảo: "Đại vận có Thái Âm hóa ky bay vào cung Tật Ách, lưu niên bản mạng lạc đại vận cung Tật Ách, Thái Âm lạc cung huynh đệ, bản mạng lạc kiếp sát lại bị hảo linh kẹp, đối cung di chuyển thiên la địa võng." Cao Đạt chẳng hiểu gì cả: "Nghĩa là gì vậy?"
Vươn Dương Thịnh cười ha ha ngồi vào ghế: "Ông ta kêu cậu cẩn thận, thân yếu quan sát vượng, vô ấn tinh và thực thương tới khắc, chính là đi đến năm tài tinh vượng sinh sát, chỉ sợ có tai ương đổ máu."
Những đại sư khác tới tấp xem bói cho Cao Đạt, quả tượng đủ các thể loại.
Cao Đạt bị bọn họ nhìn chằm chằm và nụ cười sắp không duy trì nổi nữa: "Không thể nào? Làm sao tôi có khả năng có tai ương đổ máu được chứ, tôi cũng có phải tộc nhân Quách thị đâu, các vị đại sư đừng nói đùa với tôi chứ."
Anh ta cười ha ha rồi quay người rời đi.
Những đại sư khác lại dựa theo sở trường của mình để bói ra hung thủ, các phóng viên cũng đúng lúc tới phỏng vấn mấy người này.
Tô Niệm Tinh cũng được một phóng viên phỏng vấn nhưng hôm nay cô không có thu hoạch gì nên từ chối nhận phỏng vấn của đối phương mà về phòng ngủ.
Sáng ngày hôm sau, Tô Niệm Tinh và madam cùng nhau tới đồn cảnh sát Cửu Long để xem tử thi, đồng hành cùng họ còn có mấy vị thám tử khác nữa.
Hôm qua bọn họ đã xem qua rồi nhưng vì người đông quá nên họ không chen vào được, lần này muốn xem kỹ hơn một chút.
Nhóm người bọn họ được dẫn đến phòng giải phẫu và chỉ được phép quan sát chứ không được phép tiếp xúc, tránh cho phá hỏng bằng chứng bên trên thi thể.
Tô Niệm Tinh giống như ý nguyện được trông thấy tử thi nhưng lại không có cách nào xem chỉ tay nên có hơi sốt ruột. Cô thương lượng với pháp y Joshep: "Tôi có thể chạm vào ngón tay của nạn nhân được không, sẽ không đụng vào những chỗ khác đâu?"
Joshep lấy tư liệu về mấy nạn nhân này ra, nghe được câu hỏi này bèn nhìn chằm chằm vào cô để quan sát: "Cô xem bói là xem chỉ tay, cứ trực tiếp nhìn tay thôi, tại sao nhất định phải đụng vào ngón tay vậy?"
Tô Niệm Tỉnh: “..."
Cô nhìn Joshep với vẻ quật cường: "Anh có thể ở bên cạnh nhìn tôi làm, tôi đảm bảo sẽ không đụng vào những chỗ khác đâu."
Cô nhiều lần đảm bảo nhưng Joshep hoàn toàn không bằng lòng cho người khác chạm vô, Tô Niệm Tinh nhìn về phía madam. Đối phương phất tay, cô ta cũng không được. Trước đây cô ta là một người làm công việc văn chức, không có một chút giao tình gì với bên pháp y cả nên đối phương cũng không có khả năng nghe lời cô ta.
Tô Niệm Tinh nghiến răng nghĩ ngợi rất lâu rồi cũng nghĩ đến một người. Đều cùng là cảnh sát với nhau chắc hẳn Vịnh Đồng La và Cửu Long từng hợp tác rồi chứ nhỉ?
Cô ở Hương Giang này hoàn toàn không quen biết đến mấy người, chỉ có thể tìm giám sát Lương mà thôi.
Cô gọi một cuộc điện thoại cho giám sát Lương: "Tôi thật sự phải sờ vào ngón tay của nạn nhân thì mới có thể xem bói được, anh có thể nghĩ cách giúp tôi được không?”
Giám sát Lương im lặng rất lâu mà chẳng nói câu nào cả.
Bạn cần đăng nhập để bình luận