Thập Niên 90 Ta Ở Hương Giang Xem Quẻ

Chương 1257: Thật Ra Không Cần Phải Gửi Đơn Xin Cấp Trên Đâu, Anh Có Thể Tụ Tìm Một Hacker

Chương 1257: Thật Ra Không Cần Phải Gửi Đơn Xin Cấp Trên Đâu, Anh Có Thể Tụ Tìm Một HackerChương 1257: Thật Ra Không Cần Phải Gửi Đơn Xin Cấp Trên Đâu, Anh Có Thể Tụ Tìm Một Hacker
Phải biết rằng bọn họ lên mạng đều tới quán net, mà mỗi ngày mấy chiếc máy tính đó sẽ được đúng giờ dọn dẹp, dấu vết đã sớm biến mất cả rồi.
Đại Lâm không thể vô duyên vô cơ kêu Ngụy Tuấn Thông xin cấp trên, mà anh ta chưa chắc cũng đã đồng ý.
Đột nhiên Tô Niệm Tinh nghĩ đến một người: "Thật ra không cần phải gửi đơn xin cấp trên đâu, anh có thể tụ tìm một hacker."
Dù sao thì mấy nạn nhân kia cũng đã chết cả rồi, không có người nào tố cáo bọn họ nên không cần lo sẽ bị kiện lên tòa.
Hai mắt Đại Lâm sáng ngời: "Được đó."
Tô Niệm Tinh vừa vặn có quen một cao thủ máy tính có trình độ rất không tồi, vì thế, một nhóm người lại vê đường Paterson tìm chú An.
Chú An biết được bọn họ muốn tìm Trang Lý Quần giúp điều tra vụ án, cũng không nói hai lời mà dẫn bọn họ đến nhà anh ta.
Trang Lý Quần sống một mình, anh ta chuyên tâm dốc sức vào sự nghiệp của mình nên căn nhà bừa bộn khủng khiếp, ngay cả chỗ để chân cũng không có luôn.
Trang Lý Quần hỏi thông tin cá nhân của nạn nhân, biết được Đại Lâm không biết hòm thư điện tử của đối phương mà cạn lời: "Anh không có email thì làm sao tôi giúp anh giải mật khẩu được chứ, cũng không thể kêu tôi đoán được?”
Tô Niệm Tinh hỏi Đại Lâm: "Trước khi Lưu Tĩnh Tĩnh tìm việc chắc hẳn sẽ ghi cả địa chỉ hòm thư điện tử vào trong sơ yếu lý lịch, anh có thể hỏi công ty của cô ta xin sơ yếu lý lịch của cô ta."
Đại Lâm cảm thấy có hy vọng rồi, anh ta mượn điện thoại ở nhà chú An để gọi điện đến công ty của Lưu Tĩnh Tĩnh, bên đó cung cấp hòm thư điện tử của cô ta.
Trang Lý Quần dựa theo hòm thư điện tử này để bắt đầu thử mật khẩu, anh ta gõ liên hồi trên bàn phím, nửa tiếng sau cũng phá thành công.
Hòm thư điện tử ở thời buổi này có lỗ hổng, thường xuyên nhận phải thư rác.
Anh ta nhìn lướt một lượt, những nội dung chưa xem không cân thiết phải vào đọc, chỉ cần xem những nội dung tin tức đã mở mà thôi.
Nạn nhân liên hệ rất thường xuyên với một người trong số đó, mới đầu Lưu Tĩnh Tĩnh nhận một vài công việc part time như đánh máy trên trang web để kiếm ít tiên, cô ta rất biết ơn đối phương, đối phương cũng có ý muốn chỉ dạy cô ta, được coi thành người tri tâm của cô ta.
Sau đó, Lưu Tĩnh Tĩnh bắt đầu kể sự khó khăn của mình, ví dụ như áp lực lớn, người nhà không thấu hiểu...
Trong cuộc sống ngày thường không có người nào thích nghe người khác kể khổ khả, nhưng đối phương lại không ngừng an ủi cô ta, khiến Lưu Tĩnh Tĩnh cảm thấy an tâm.
Sau này, đối phương cố tình dẫn dụ và phóng đại những lo lắng cùng đau khổ của cô, khiến cô ta càng thêm bất mãn về cuộc sống hiện tại, rồi dần dần sinh ra suy nghĩ tìm đường chất.
Đến cuối cùng, trong thư của Lưu Tĩnh Tĩnh thậm chí còn hiện ra hàng chữ "tôi không muốn sống nữa, tôi muốn chết, nhất định phải chết." Trang Lý Quân dần dân không đọc nổi nữa, anh ta không nhịn được mà tặc lưỡi: "Người này đúng là quá xấu xa, đây là xúi giục người khác tự sát rồi còn gì.'
Đại Lâm hỏi anh ta có thể tìm được thông tin vê nghi phạm không.
Trang Lý Quần gật đầu: "Có thể, bên này có địa chỉ hòm thư của anh ta, tôi trực tiếp phá mật khẩu là được."
Nửa tiếng sau, hòm thư điện tử của đối phương đã bị mở ra, ngoại trừ Lưu Tĩnh Tĩnh thì nghi phạm đã gửi mấy kiểu tin nhắn như vậy cho tổng cộng mười ba người.
Trang Lý Quân giúp Đại Lâm in mấy nội dung tin nhắn này ra.
Sắc mặt của Đại Lâm nặng nề: "Có mấy tin nhắn này rồi, tôi có thể xin cấp trên lệnh bắt người."
Anh ta cảm ơn Trang Lý Quần.
Trang Lý Quần nhắc nhở anh ta: "Tôi không làm việc miễn phí đâu đó, đừng quên trả tiền."
Đại Lâm gật đầu: "Tôi sẽ viết đơn xin cấp trên."
Vụ án đã có bước đột phá mới, . bên trên phê duyệt kinh phí cũng sẽ hào phóng hơn một chút.
Đại Lâm tức tốc đi truy tìm hung thủ, còn chú An và Tô Niệm Tinh cảm ơn Trang Lý Quần, sau đó rời khỏi nhà anh ta.
"Người này thật quá xấu xa, vốn dĩ bọn họ đã rất yếu đuối rồi mà anh ta còn thêm dầu vào lửa nữa!" Chú An chửi xa xả.
Tô Niệm Tinh thở dài: "Anh ta cố tình đó, có vài người lấy giết người làm niềm vui, bằng không cũng sẽ không gọi là biến thái.
Bạn cần đăng nhập để bình luận