Thập Niên 90 Ta Ở Hương Giang Xem Quẻ

Chương 1080: Có Phải Em Cũng Từng Xem Bói Cho Các Vệ Sĩ Khác Không

Chương 1080: Có Phải Em Cũng Từng Xem Bói Cho Các Vệ Sĩ Khác KhôngChương 1080: Có Phải Em Cũng Từng Xem Bói Cho Các Vệ Sĩ Khác Không
Sau này, ngôi sao lớn kia nổi tiếng ở Hollywood rồi lại không tiếp tục ký hợp đồng với ông ta nữa."
Hai con mắt của giám sát Lương trợn to như chuông đồng. Kern trong nhận thức của anh trông không hề giống gay một chút nào cả.
Nhưng để nổi tiếng mà ông ta lại có thể hy sinh đến mức độ này. Chẳng trách mà ông ta lại có thể coi thường mạng sống của người khác chỉ vì tiền, bởi vì ông ta đã tàn nhẫn đến mức ngay cả tôn nghiêm của bản thân cũng không cần nữa.
"Nhưng ông ta cũng coi như đã có chỗ đứng rồi. Ngôi sao kia hủy hợp đồng với ông ta đã phải bồi thường cho ông ta rất nhiều tiền." Tô Niệm Tinh hít một hơi thật sâu: "Từ tận sâu trong lòng ông ta vẫn luôn khao khát tìm lại được cha của mình, nhưng không biết vì nguyên nhân gì mà ông ta chưa bao giờ từng nhắc tới với em."
Ngược lại, giám sát Lương cũng không thấy lạ một chút nào cả: "Ông ta liều mạng như thế cốt là để chứng minh cho cha mình biết mình có năng lực nuôi sống bản thân và em gái, không tới tìm em xem bói là bởi vì theo luật pháp ở Hương Giang: Cho dù cha không nuôi dưỡng con cái thì con cái vẫn phải phụng dưỡng cha, nếu thật sự tìm được cha về rồi vậy đúng là tự rước thêm phiền vào thân."
Tô Niệm Tinh gật đầu, cũng coi như tán đồng với lời phân tích của anh.
"Em cảm thấy chắc hẳn ông ta sẽ không phản bội em đâu, em chính là một con gà đẻ trứng vàng mà. Ông ta không cần thiết phải giết gà lấy trứng. Ông ta chỉ có thân phận hợp pháp ở Hương Giang chứ không có quốc tịch ở nước ngoài, sớm muộn gì ông ta cũng phải về Hương Giang thôi, cho nên, ông ta không cần thiết phải bí quá hóa liều, đối đầu với nhà họ Tô."
Giám sát Lương nghĩ ngợi cẩn thận, cảm thấy cũng có lý: "Vậy cứ cân nhắc thêm một khoảng thời gian nữa đi, nếu ông ta thật sự không đáng tin vậy em tránh đi cũng không muộn."
Tô Niệm Tinh gật đầu: "Yên tâm đi, em sẽ không lấy tính mạng của bản thân ra nói đùa đâu. Hơn nữa, Đại Đao còn một lòng trung thành với em, anh ta tuyệt đối sẽ không phản bội em đâu."
Giám sát Lương thấy cô tự tin đầy mình mới trộm hỏi cô: "Có phải em cũng từng xem bói cho các vệ sĩ khác không?”
Tô Niệm Tinh đảo tròng mắt: "Đương nhiên rồi, giao sự an toàn tính mạng của mình cho bọn họ thì đương nhiên phải kiểm tra thật rõ ràng trước đã rồi."
Cô nắm lấy cổ áo anh rồi kéo gương mặt anh lại gân, sau đó nở nụ cười rạng rỡ với anh: "Em không chỉ lén bói cho bọn họ mà còn từng bói cho anh nữa đấy, anh có sợ không?"
Vẻ mặt của cô giống một mỹ nữ xà, phun ra nọc độc, vừa nguy hiểm vừa ngang tàn.
Giám sát Lương hôn lên môi cô: "Trong lòng anh nghĩ gì thì anh còn biết rõ hơn em."
Ánh mắt của anh lấp lánh ánh sao, giống như mặt trăng tỏa ra ánh sáng.
Tô Niệm Tinh nghĩ đến cảnh tượng hôn lễ mà mình đã từng bói được ngày trước và cả hình ảnh không phù hợp với thiếu nhi, hai tay cô ôm cổ anh, cả người như dán chặt vào cơ thể anh.
Sáng ngày hôm sau, sau khi Tô Niệm Tinh rời giường thì thấy Kern đang bưng bánh trứng gà mà giám sát Lương vừa mới cho ra khỏi lò đi ra ngoài.
Cô gọi ông ta: "Bên ngoài đang có tuyết rơi đấy, ông mang đi đâu vậy?"
Kern giải thích: "Vừa rồi hàng xóm qua tặng ít hamburger và hotdog, chúng ta có qua có lại, cho bọn họ nếm thử bữa sáng kiểu Trung.
Tô Niệm Tinh ngồi xuống, trên bàn đã bày mười cái hamburger và hotdog. Đại Đao lấy một cái rồi cắn một miếng với vẻ đã ghiền: "Hóa ra không phải người Mỹ nào cũng thích ăn đồ ngọt đến như vậy, cái hamburger này ngon phết, rất thơm."
"Sở thích ăn uống vốn tùy từng người mà." Tô Niệm Tinh thấy anh ta ăn ngon như vậy cũng cầm một cái lên cắn thử một miếng.
Khỏi phải nói, đúng là vị không tồi thật. Mấy chốt nhất là cái hamburger này vừa mới làm xong, vị bột mì vẫn còn nồng, còn cái hotdog thì kẹp thịt rất đầy, rất tươi, cắn một phát còn đàn hồi.
Kern đi tặng bữa sáng xong cũng nhanh chóng trở về, ông ta phủi bông tuyết trên người: "Vợ của Martin nhà bên là một nội trợ, ngày nào cũng quét dọn nhà cửa rất sạch sẽ, cơm nấu ra cũng rất ngon."
Tô Niệm Tinh chưa từng gặp nhưng nghe thấy Kern có đánh giá tốt về bà Martin như vậy cũng nghĩ người này quả thật cũng không tôi.
Ăn cơm xong, Kern lại nhắc nhở Tô Niệm Tinh rằng hôm nay phải tới đài truyền hình quay chương trình: "Buổi chiều cô còn một quẻ."
Trên gương mặt ông ta tràn đầy vẻ áy náy: "Có khả năng ba quẻ hôm nay vẫn còn thừa một quẻ."
Bạn cần đăng nhập để bình luận