Thập Niên 90 Ta Ở Hương Giang Xem Quẻ

Chương 426: Bạch Phú Mỹ À

Chương 426: Bạch Phú Mỹ ÀChương 426: Bạch Phú Mỹ À
An Tử nhìn thấy tờ báo cũng hơi bất đắc dĩ, chẳng trách hôm nay lại có rất nhiều khách hàng nhìn chằm chằm vào mặt mình.
"Cha ơi, cha muốn tìm bác cả còn không bằng kêu Tô thần toán bói cho cha một quẻ, chứ đăng quảng cáo lên báo còn đắt hơn xem bói nhiều đấy."
Chú An võ vào đầu một cái: 'Mày coi trí nhớ của tao này, vậy mà tao lại không nhớ ra nữa chứ."
Thật ra trước đây ông ta đã từng tìm Tô Niệm Tinh để nhờ xem bói rồi.
Đáng tiếc, địa chỉ mà cô cho quá mơ hồ, là ở trong một thôn xóm nhỏ, cụ thể là thôn gì, vị trí ở đâu đều không nói ra được, chỉ biết phía sau thôn có trông trái du.
Một thôn như thế có đến hàng nghìn, hàng vạn ở nội địa. Ông ta cho rằng mình với Tô thần toán không có duyên phận cho nên mới theo bản năng quên mất Tô thần toán.
Nhưng lần này thì lại khác, lần này cháu trai ông ta đang ở Hương Giang, xung quanh đều là các công trình kiến trúc mang tính tiêu biểu, Tô thần toán chắc chắn có thể bói ra được.
Ông ta nghĩ ngợi một chút rồi chạy đến quán Tô Thần Toán đăng ký: "Nếu trên báo không có manh mối vậy phỏng chừng cũng đến lượt tôi rồi, còn có thể bớt được hơn một nghìn."
Tô Niệm Tinh cảm thấy dự tính này của ông ta không tồi, tiến hành đồng thời cả hai bên.
Nhưng ai ngờ còn chưa đợi cô xem bói giúp cho chú An thì quẻ tượng mà cô xem cho một người khác chẳng hiểu tình cờ thế nào lại tìm được người. Đây là một cặp tình nhân, người nam đẹp trai lắm tiền, chiếc đồng hồ đeo trên cổ tay có thể mua được một căn nhà ở Hương Giang, người nữ cũng rất có mắt thẩm mỹ, mặc một thân toàn đồ đắt tiền, trông rất tri thức và tao nhã.
A Trân nhìn cô ta tận vài lần rồi lén thì thâm với Tô Niệm Tinh: "Bộ quần áo kia thật đẹp quá, tôi cũng muốn mua một bộ."
Tô Niệm Tinh bật cười: "Bộ đồ này bằng nửa tháng tiền lương của cô đấy, cô chắc chắn mình muốn mua chứ?"
A Trân hơi trừng to mắt nhìn: "Bạch phú mỹ à!”
Tô Niệm Tinh lắc đầu, bạch thì đúng là có bạch đấy, mỹ cũng thật sự mỹ, có mắt thẩm mỹ cũng là thật, nhưng phú thì lại chưa chắc.
Chiếc đồng hồ đeo trên cổ tay của cô gái trẻ này là hàng giả, chẳng qua cô cũng không giải thích với A Trân, tránh cho cô ta lại buột miệng thốt ra, như vậy cũng đắc tội với người.
Tô Niệm Tinh mang đồ nghê tới ngồi trước mặt hai người kia: "Xin hỏi hai vị muốn bói về chuyện gì?"
Cô gái trẻ vuốt ve cái bụng dưới đã nhô cao của mình: "Đại sư, tôi muốn bói xem thai nhi trong bụng là nam hay nữa?”
Vẻ mặt của Tô Niệm Tinh rất lạnh lùng: "Tôi không bói giới tính."
Lần trước xem bói giới tính cho một thai phụ mà đối phương đã nổi lên suy nghĩ muốn phá thai, chuyện đó cũng làm cô tức muốn chết. Hương Giang có thể kiểm tra ra giới tính của thai nhi, cô gái trẻ này hoàn toàn không cần thiết phải tới tìm cô để xem bói giới tính.
Cô gái trẻ thấy cô không vui mới giải thích: "Cho dù là con trai hay con gái thì tôi đều sẽ sinh nó ra, nhưng bạn trai tôi là phú nhị đại, cha mẹ chồng muốn tôi đẻ con trai thì mới cho phép tôi vào cửa. Trước đó tôi đã đến bệnh viện kiểm tra rồi, bọn họ nói là con trai nhưng tôi lại thấy không yên tâm cho lắm, muốn nhờ cô bói giúp tôi xem thế nào."
Tô Niệm Tinh vẫn dùng câu nói đó: "Tôi không bói giới tính."
Ánh mắt của Ngô Tích Hào liếc qua mặt Tô Niệm Tinh một lượt: "Cô không muốn bói hay là hoàn toàn không bói ra được?"
Đây là phép khích tướng nhưng Tô Niệm Tinh cũng chẳng mắc bẫy đâu: "Tùy các anh muốn nghĩ thế nào thì nghĩ, giới huyền học chúng tôi có quy tắc riêng của mình, tôi sẽ không vì một câu nói của anh mà phá lệ đâu."
Ngô Tích Hào bị cô làm mất mặt mà có hơi không vui, vừa định đứng dậy rời đi thì lại bị cô gái trẻ ấn xuống: "Đợi đã nào, vị đại sư này rất linh đó."
Cô ta nở nụ cười với Tô Niệm Tinh: "Như vậy đi, cô bói giúp tôi xem tôi có thể gả vào nhà hào môn được không? Tôi nghe nói cô am hiểu bói nhân duyên nhất, không phải đến ngay cả chuyện này mà cô cũng không bói ra được chứ?"
Thật ra đây chỉ là đổi một cách nói khác mà thôi, nhưng Tô Niệm Tinh vẫn xem bói cho cô ta.
Theo quan điểm của cô gái trẻ, chỉ cần cô ta đẻ được con trai thì có thể gả vào nhà hào môn, nhưng tình hình thực tế chưa chắc đã là như vậy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận