Thập Niên 90 Ta Ở Hương Giang Xem Quẻ

Chương 924: Em Cũng Không Bảo Anh Kiềm Chế

Chương 924: Em Cũng Không Bảo Anh Kiềm ChếChương 924: Em Cũng Không Bảo Anh Kiềm Chế
Hai cô em trẻ phía sau trừng to mắt với vẻ khủng hoảng, miệng há hốc thành chữ O, rõ ràng là đang rất kinh ngạc.
Tô Niệm Tinh liếc nhìn qua khóe mắt, cố gắng nhịn cười.
Giám sát Lương vừa bất đắc dĩ vừa buồn cười, anh chạm nhẹ vào mũi cô: "Nghịch quái"
Tô Niệm Tinh lén lút quay đầu lại nhìn, hai người kia sáp lại gân nhau châu đầu ghé tai, bởi vì quá mức kinh hoàng nên còn hơi run, cô có thể dự đoán trước được sau khi bọn họ trở về nhất định sẽ nói với bạn bè của mình rằng: Có một chàng trai cực kỳ ngầu, cao lớn uy mãnh, mặc toàn đồ hàng hiệu nhưng lại hẹn hò với một người phụ nữ vừa già vừa xấu. Tớ còn nghe thấy cô ta gọi anh ấy là "ông xã", chắc chắn là nhờ tác dụng của tiền bạc rồi!
Ha ha hai
Tuy rằng bây giờ cô vẫn chưa phải là phú bà nhưng điều đó cũng không cản trở cô suy nghĩ bản thân đã từng là phú bài!
Tô Niệm Tinh ngồi lên xe Jeep, trên gương mặt hiện ra nụ cười tươi như hoa nở, ý cười lan ra khắp gương mặt, tiếng cười lảnh lót như chim hoàng oanh, cũng giống như một quả đào từ trên cây rơi xuống, tinh nghịch lăn trên mặt đất, tản ra hương thơm mê người.
Tô Niệm Tinh kéo một đoạn đai an toàn đang định ấn vào chốt, nhưng vừa mới quay người lại đã phát hiện môi mình bị hôn, sau đó là một bàn tay to quen thuộc ôm gáy cô, khiến nụ hôn càng sâu hơn.
Một lần này cũng không hề dịu dàng và quyến luyến mà chỉ có khao khát và điên cuồng, thẳng đến khi lưỡi cô bắt đầu thấy đau rồi, vỗ vào vai anh vài cái thì anh mới kết thúc nụ hôn với vẻ lưu luyến không rời, nhưng vẫn không nỡ buông ra, trán hai người tỳ vào nhau, giọng nói của anh trong trẻo lại trâm thấp, giống như giọt sương ban mai nhỏ vào trong lòng cô: "A Tinh, sau này đừng gọi anh như vậy nữa nhé."
Tô Niệm Tinh lùi lại, nhìn anh với vẻ nghi ngờ: "Tại sao?"
Chắc hẳn anh không phải là loại đàn ông không có trách nhiệm kia đâu nhỉ.
Một bàn tay của giám sát Lương xoa nhẹ gò má cô, ngón tay miết nhẹ nhàng: “Anh sợ mình không kiềm chế được."
Tô Niệm Tinh cúi đầu liếc mắt nhìn anh, cả người giám sát Lương cứng ngắc, vội vàng giơ tay che mắt cô lại, giọng nói nghe có hơi xấu hổ: "Đừng nhìn!
Tô Niệm Tinh kéo tay anh ra, thấy mặt anh nóng như lửa đốt, một tay chơi chuyên nghiệp lâu năm như cô thấy vậy cũng bắt đầu khẩn trương theo, cô tránh tâm mắt của anh, giọng nói nhẹ như gió: "Em cũng không bảo anh kiêm chế."
Giám sát Lương nghiêng người tới, ấn đầu cô lên vai mình, cô có thể ngửi thấy mùi hương nhẹ nhàng trên người anh, loại cảm giác này khiến cô cảm thấy rất an toàn.
Giọng nói của anh nghe qua hơi khàn, hơi thở cũng nóng rực: "A Tinh, em sẽ chiều hư anh mất."
Tô Niệm Tinh giơ một tay bắt lên vai anh: “Anh là bạn trai của em, em tốt với anh là chuyện hiển nhiên mà."
Giám sát Lương buông cô ra, đôi mắt anh nhìn thẳng vào mắt cô: "Đừng có ngốc, hẹn hò chỉ cần xem xét tình cảm có hợp hay không, còn hôn nhân là một chuyện rất nghiêm túc, trung tâm của nó không phải là chốn về của tình yêu mà là trách nhiệm đối với gia đình mà bản thân cần phải gánh vác."
Tô Niệm Tinh bị anh chọc trúng tim đen rồi, cô chỉ muốn ăn thịt thôi sao anh lại lôi cả hôn nhân vào đây thế?
Mạch suy nghĩ của anh với cô hình như hoàn toàn khác nhau thì phải.
Giám sát Lương đã khởi động xe rồi, Tô Niệm Tinh liếc mắt nhìn anh mấy lần với vẻ ngạc nhiên, cô thật sự không thể nào nhịn được nữa: "Lương An Bác, trinh tiết của anh phải giữ lại đến hôm kết hôn hả?"
Tuy rằng Hương Giang những năm chín mươi không cởi mở bằng sau này nhưng cũng không đến mức bảo thủ như vậy chứ?
Lương An Bác không trả lời mà lại phanh gấp một cái, anh cởi dây an toàn ra, Tô Niệm Tinh hơi sững sờ, lúc này mới để ý đằng trước đang tắc đường, cô cũng vội xuống xe theo.
Đoạn đường này không rộng, đại đa số các con đường ở Hương Giang đều là đường một chiều, lúc này có nhiều người vây quanh như thế khiến cả con đường tắc nghẽn không sao đi được.
Nhưng trời đã muộn như thế rồi, cảnh sát mặc quân trang không đi qua nơi này, mấy người này cứ đứng đó cãi nhau ỏm tỏi mãi.
Tô Niệm Tinh đứng bên ngoài vòng vây nhìn giám sát Lương lấy thẻ công tác ra đeo trước ngực, sau đó chen vào bên trong đám đông, hỏi: "Đã xảy ra chuyện gì?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận