Thập Niên 90 Ta Ở Hương Giang Xem Quẻ

Chương 335: Đây Là Chuyện Riêng Của Anh

Chương 335: Đây Là Chuyện Riêng Của AnhChương 335: Đây Là Chuyện Riêng Của Anh
Mọi người đồng loạt trừng to mắt, tất cả đều nhìn về phía Tô Niệm Tinh với vẻ mặt hóng hớt.
Trong lòng Tô Niệm Tinh vang lên hồi chuông cảnh báo, thế này kêu cô đáp kiểu gì?
Giám sát Lương ho khụ vài tiếng: "Đây là chuyện riêng của anh, không liên quan đến chuyện công."
Anh nhìn về phía Tô Niệm Tinh: "Tôi còn một tháng nữa mới có thể xuất viện, đến khi ấy cũng có thể ra tòa làm chứng, cô còn bận việc, không cần qua đây thăm tôi đâu, cảm ơn!"
Tô Niệm Tinh gật đầu rồi rời khỏi phòng bệnh.
Lương Nhã Tĩnh truy hỏi anh trai khi nào mới có thể lấy một bà chị dâu về cho cô ta?
Giám sát Lương chậm rãi đáp: "Vừa mới hỏi rồi, quẻ tượng không tốt cho lắm, ba năm tới đều không có khả năng."
Lương Nhã Tĩnh không hề nghi ngờ anh trai ruột của mình sẽ lừa mình một chút nào cả, cô ta có hơi chỉ tiếc rèn sắt không thành thép: "Qua ba năm nữa là anh ba mươi mốt rồi còn gì, lúc đó thành lão già luôn rồi, sao anh lại không vội một chút nào vậy chứ? Lần nào cha mẹ gọi điện thoại quốc tế về cũng hỏi em hết, em sắp bị bọn họ làm phiền đến chết luôn rồi."
Sắc mặt của giám sát Lương không thay đổi: 'Đó là em tự làm tự chịu thôi, ai kêu em trả lời bọn họ."
Hai anh em đấu võ mồm, những người khác lại nghe đến hăng say. Oa, tương lai giám sát Lương vẫn còn làm quả lão thêm ba năm nữa.
Quả lão trong tiếng Quảng Đông có nghĩa là đàn ông độc thân.
Chớp mắt cái đã qua một tháng, cuối cùng thì vụ án buôn người cũng chính thức mở phiên tòa, ngày hôm sau báo chí đã đăng tin lên.
Mấy tên buôn người này đều phạm vào các tội như đánh nhau, cưỡng gian, ngược đãi... cộng tội vào phán hình phạt thấp nhất cũng bị phán mười năm, mà Dũng rắn chúa chịu mức án cao nhất thông qua nhiều lần truy bắt của tổ điều tra và phòng chống tội phạm có tổ chức cuối cùng bị bắt ở cổng cảng, phán tù chung thân.
Hà Linh Vân vừa cầm được báo đã ngay lập tức chạy tới quán khoe tin tức tốt này cho Tô Niệm Tinh: "Tốt quá rồi! Loại du côn này đáng phải ngồi tù mọt gông cả đời."
Vụ án lần trước thua kiện khiến người nhà họ Hà phải tự bỏ tiền túi, Hà Linh Vân đã vét sạch toàn bộ tiền của của mình ra, nhưng lần này cuối cùng cũng khiến bọn họ phải trả giá rồi, cô ta thật sự rất vui mừng.
Tảng đá lớn trong lòng Tô Niệm Tinh hạ xuống, thật đúng là quá hả hê.
Tiễn Hà Linh Vân đi rồi, giám sát Lương đưa phí người chỉ điểm cho cô.
"Cô đã có công rất lớn trong vụ án này nhưng vụ án này không thuộc về tổ trọng án chúng tôi, nên tôi chỉ có thể xin được nhiêu đây cho cô, cô đừng chê ít nhé." Vết thương của giám sát Lương đã tốt lên rất nhiều nhưng vừa mới mở miệng nói, lông ngực vẫn âm ỉ đau.
Tô Niệm Tinh nhìn con số trên chi phiếu mà cười híp cả mắt lại: 'Mười vạn đã là không ít rồi, tôi rất hài lòng, cảm ơn anh."
Giám sát Lương thấy cô lộ ra bộ dáng mê tiền như vậy cũng không khỏi bật cười. ... Đây là một ngày đẹp trời hiếm có, chính là thời điểm thích hợp để đi du thu, nếu là kiếp trước, Tô Niệm Tinh chắc chắn sẽ lên kế hoạch đi du lịch, nhưng kiếp này cần bản thân phải dốc sức làm việc nên chỉ có thể tiếp tục kiếm tiền nuôi sống mình mà thôi.
Khi nào thì cô mới có thể mua được nhà vậy.
Cô thật sự không muốn ở trong căn hộ ở ghép nhỏ như vậy như vậy, ngay cả xoay người một cái cũng có khả năng va vào chân, quá là bực bội.
"Vườn Hoa Hồng Nguyệt, mỗi thước hai nghìn, mọi người qua xem đi."
Tô Niệm Tinh còn chưa đi vào quán ăn đã nhìn thấy chàng trai trẻ ở góc chéo phía đối diện đang phát tờ rơi, đó là tờ rơi về chung cư. Cô thuận tay xin một tờ, mỗi thước một nghìn, 10. 76 thước là một mét vuông, nói cách khác là một mét vuông hơn hai vạn đô la Hồng Kông lận, cái giá này không phải đắt bình thường thôi đâu.
Trên này toàn là nhà hơn bốn trăm thước, mất đến hơn tám mươi vạn đô la Hồng Kông, tiên không đủ người ơi!
Vẫn phải tiếp tục kiếm tiền, tranh thủ vào tâm này năm sau mua một căn nhà cho mình.
Đang lúc tự cổ vũ cho bản thân thì phía đối diện con phố truyền tới tiếng gào khóc của bà ba.
Bà ba chính là khách quen của quán Tô Thần Toán, răng miệng không tốt, thích nhất là ăn tiểu long bao, gần như sáng nào cũng sẽ qua quán mua một xửng về làm bữa sáng cho người nhà.
Bạn cần đăng nhập để bình luận