Thập Niên 90 Ta Ở Hương Giang Xem Quẻ

Chương 330: Không Phải Tôi Đang Bàn Bạc Với Anh Sao?

Chương 330: Không Phải Tôi Đang Bàn Bạc Với Anh Sao?Chương 330: Không Phải Tôi Đang Bàn Bạc Với Anh Sao?
Tiếng bánh xe Jeep mài lên mặt đường vang lên, đột nhiên giám sát Lương giẫm phanh gấp khiến Tô Niệm Tinh sợ hết hồn, trán cô suýt chút nữa thì đập vào đằng trước: “Anh làm gì thế?"
Giám sát Lương chống một tay lên vô lăng, nghiêng người nhìn cô: "Cô đã bói ra được gì?"
Trông anh có vẻ như đang kiêm chế cơn giận: "Đó chính là một tên du côn, đánh nhau ẩu đả cũng đều xem như chuyện nhỏ, cô đối đầu với loại người đó thì đến ngay cả bản thân chết thế nào cũng không biết đâu."
"Tôi không đối đầu với anh ta, tôi chỉ lén xem bói cho anh ta thôi.
Còn nữa, không phải tôi đang bàn bạc với anh sao?
Nếu anh có thể bắt được anh ta thì anh đi bắt đi. Còn nếu không bắt được thì anh cũng đừng tiết lộ tôi ra."
Tô Niệm Tinh lại nghĩ rất thoáng, cô quả thật rất muốn giúp Hà Linh Vân nhưng cô cũng biết năng lực của mình đến đâu. Cô chỉ là một bà chủ quán ăn, kiếm ít tiền là được, còn đấu với một tên giang hồ thì cô vừa không có bản lĩnh đó, mà cũng vừa không có lá gan đó.
Cuối cùng giám sát Lương cũng thở phào một hơi nhẹ nhõm, anh lại khởi động xe, sau khi đi được mười mấy mét mới hỏi: "Vậy cô bói ra được gì?"
Không đợi Tô Niệm Tinh kịp trả lời, anh đã phổ cập kiến thức vê một quy định pháp luật cho cô nghe: "Pháp luật Hương Giang quy định: Không ai phải đối mặt với mạo hiểm gánh vác tội trạng thêm một lần nữa đối với cùng một tội danh.
Nói cách khác, trước đó anh ta được phán vô tội hoặc là có tội đối với một tội danh nào đó thì sẽ bị cấm khởi tiên với cùng một tội danh tương tự.
Vừa rồi tôi thấy phiên tòa đã kết thúc rồi, cho dù bây giờ cô có lấy ra được bằng chứng thép thì cũng không có cách nào phán tội anh ta được đâu."
Tô Niệm Tinh thật sự không biết chuyện này nhưng tội mà đối phương phạm còn nghiêm trọng hơn đánh người nhiều: "Tôi bói ra được anh ta là 'xà đầu"
Xà đầu là những kẻ trung gian chuyên tổ chức buôn lậu trái phép.
Két...
Giám sát Lương lại giãm phanh xe tiếp, anh sững sờ nhìn cô: "Xà đầu?"
Có thế nào anh cũng không ngờ vụ án này có liên quan trọng đại như thế.
Xà đầu ở Hương Giang thường lừa phụ nữ từ nội địa qua đây để bán dâm, đây là một đường dây hoàn chỉnh, tuyệt đối không có chuyện chỉ một mình tên du côn kia có thể làm được.
"Cô nói lại chi tiết cho tôi nghe đi." Giám sát Lương hít vào một hơi thật sâu.
Thật ra chuyện này vốn không nên thuộc quyền quản lý của anh vì dù sao anh cũng chỉ phụ trách trọng án, không dính dáng đến buôn lậu người, nhưng biết rõ có một tổ chức tội phạm thì anh lại không thể giả bộ như không biết, có thế nào cũng phải xứng đáng với tiền lương cao mà anh đã nhận được.
Tô Niệm Tinh nói lại hai năm rõ mười tình hình cho anh nghe.
Cha Hà chính là tài xế lái xe tải, cái hôm ấy trời mưa to tầm tã, lúc ông ta dừng ở bãi đỗ xe nghỉ ngơi có nghe thấy tiếng động bên trong chiếc xe phía sau, lo lắng rước phải họa vào người nên ông ta xuống xe kiểm tra, không ngờ bên trong thùng xe giấu một cô gái. Đối phương cầu cứu ông ta, cha Hà nghĩ đến ở nhà mình cũng có một đứa con gái trạc tâm như vậy nên nhất thời động lòng trắc ẩn. Đột nhiên phía sau có một chiếc mô tô chạy tới, ông ta sợ đối phương trả thù nên lái xe bỏ trốn, giữa đường gặp phải nước lũ, ông ta chỉ có thể bỏ xe lại để chạy trốn.
Tô Niệm Tinh xem video ba phút của cha Hà, vì khi ấy đầu của ông ta đã bị thương rồi nên chỉ có thể nhớ được giai đoạn đau khổ nhất, cũng chính là lúc đang hoảng hốt lo sợ lại gặp phải nước lũ, ông ta xuống bỏ xe bỏ trốn lại gặp phải chiếc mô tô đằng sau đuổi theo rồi bị đối phương đánh. Còn trước khi bị đánh và sau khi bị đánh đều không có.
Nhưng đầu của tên du côn này lại không bị thương, từ đầu đến cuối cô đều nhìn thấy được rõ ràng. Sau khi tên du côn này xác định cha Hà chắc chắn đã chết ngắc rồi lại dẫn cô gái ở trong thùng xe đi.
Vì trời đổ cơn mưa to, nên bà Tế không nhìn rõ, chỉ trông thấy chủ nhân của chiếc mô tô hành hung sau đó thì bà ta sợ quá mà trốn đi, chứ cũng không nhìn thấy tên du côn còn dẫn theo một cô gái đi nữa.
Tô Niệm Tinh nói xong mới nghiêng đầu quan sát giám sát Lương, đối phương vẫn luôn nhíu mày suy nghĩ dường như đang nghĩ gì đó.
"Vụ án này rất khó điều tra đúng không?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận