Thập Niên 90 Ta Ở Hương Giang Xem Quẻ

Chương 158: Kẻ Tình Nghỉ

Chương 158: Kẻ Tình NghỉChương 158: Kẻ Tình Nghỉ
Cô xem đi xem lại ba lần, cuối cùng vẫn không có được kết quả, cuối cùng, cô híp mắt quan sát tài xế: "Bệnh của con trai anh đã được chữa trị chưa?"
Lời này giống như một tiếng sét nổ vang bên tai tay tài xế, đầu óc anh ta có hơi thiếu khí vì mất máu quá nhiều lại chợt hồi phục và xoay chuyển, anh ta trừng to mắt nhìn đối phương, trong mắt chính là sóng biển cuồn cuộn: "Cô... là ai?"
"Lúc ông ta kêu anh giết tôi không nói về thân phận của tôi sao?" Tô Niệm Tinh nhìn chằm chằm vào anh ta không rời, nhưng cứ cố tình tài xế đã hôn mê trước một bước.
Những vị khách vây xem khác lại kinh ngạc ngây người: 'Là sao cơ? Anh ta thật sự bị người sai khiến mới cố tình lái xe khi say rượu sao?"
"Hình như là vậy đấy"
Những viên cảnh sát mặc quân trang khác đã tới, tất cả mọi người cùng nhau đi tới đồn cảnh sát Vịnh Đồng La để khám nghiệm thương tích.
Những người khác đều chỉ bị thương nhẹ như trầy xước, chỉ có vết thương của Tô Niệm Tinh là nặng hơn một chút mà thôi.
Người phụ trách kiểm tra thương tích là Mạc Hoài Vũ, sau khi chụp ảnh xong, anh ta cầm băng vải lên băng bó vết thương cho cô: "Có phải cô đã đắc tội với ai rôi không? Sao cứ dăm ba hôm là lại vào đồn cảnh sát thế?"
Tô Niệm Tinh mím môi, không hề trả lời câu hỏi của anh ta mà hỏi: "Tài xế kia thế nào rồi?"
"Vết thương của anh ta nặng hơn cô, đã được đưa đến bệnh viện rồi." Mạc Hoài Vũ dường như đoán ra được cô đang nghĩ gì: "Cô nghi ngờ có người muốn giết cô, sir Lương đã tiếp nhận vụ án này rồi, tiếp theo đây sẽ do bọn họ tới điều tra, cô không gặp được tài xế kia đâu."
Tô Niệm Tinh bước ra khỏi phòng pháp y rồi đi đến tổ trọng án A.
Quan Thục Huệ đang làm ghi chép cho mọi người.
Mấy người này đang miêu tả lại sự việc đã xảy ra ở hiện trường tai nạn giao thông một cách sống động như thật, những tổ viên khác đều đã ra ngoài phỏng vấn điều tra cả rồi.
Chỉ có một mình giám sát Lương ở trong văn phòng, hình như đang gọi điện.
Tô Niệm Tinh đứng ở cửa, giám sát Lương trông thấy cô bèn ra hiệu cho cô vào.
Tô Niệm Tinh ngồi xuống đối diện với anh.
Giám sát Lương đặt điện thoại xuống: "Đại Lâm đã tới bệnh viện điều tra rồi, trước đó tài xế vì cứu con trai mà đã tiêu hết sạch toàn bộ tiền tiết kiệm, người thân có thể cho vay cũng đã vay hết cả rồi nhưng vẫn còn thiếu năm mươi vạn nữa.
Có điều, hôm trước đột nhiên anh ta lại có tiền làm phẫu thuật cho con trai, nguồn gốc bất minh, liệu cô có đối tượng nghi ngờ nào không?"
Tô Niệm Tinh tới Hương Giang này gần như không đắc tội đến mấy người, lúc ở nhà chú Phúc và thím Phúc làm cá viên, mối quan hệ với các hàng xóm đều rất tốt.
Chỉ có lúc xem bói mới gặp được không ít khách hàng: "Gần đây tôi có xem bói cho một phú bà, cô ấy tên là Thẩm Huệ Tây, thiên kim thật bị đổi thành con trai riêng, chuyện này cũng đã lên báo rồi, không biết anh có ấn tượng gì không?”
Giám sát Lương gật đầu: "Có ấn tượng, cô cảm thấy là Lưu Ôn Luân sai khiến tay tài xế này giết cô?"
Tô Niệm Tinh nhún vai: "Tôi chỉ bói được có người đã cho tay tài xế này một khoản tiền để anh ta đi giải quyết một người. Hai ngày sau đó, tôi suýt chút nữa thì bị người đâm chết. Mấy người kia đều là khách tới vây xem, mục tiêu chắc chắn không phải bọn họ mà chỉ có thể là tôi."
Lời này cũng khá có lý, giám sát Lương chần chừ một lúc rồi bảo: "Nếu là Lưu Ôn Luân vậy ông ta không có lý do thuê hung thủ giết người. Bản thân nhà bọn họ khởi nghiệp từ xã hội đen, tìm một người mà mình tin cậy không phải càng tốt hơn hay sao, tại sao phải đi thuê một tài xế không hề quen biết chứ?"
Tô Niệm Tinh lập tức nghẹn họng, lời này cũng có lý đấy chứ?
Không có lý do gì mà không dùng đàn em của mình, ngược lại đi thuê người ngoài cả?
Bọn họ không sợ tay tài xế kia khai ra mình hay sao?
Tô Niệm Tinh nghĩ nát óc xem bản thân mình còn đắc tội với người nào nữa không nhưng cô nghĩ muốn thủng cả não cũng không nặn ra được đối tượng khả nghi thứ hai.
Cô móc quyển sổ ghi chép xem bói của mình ra: "Anh là giám sát, chuyên ngành làm cái này vậy anh xem giúp tôi ai thoạt nhìn khá khả nghi với?"
Giám sát Lương nhận lấy quyển sổ ghi chép, trên quyển sổ ghi lại rất chỉ chít dày đặc gồm họ tên, tuổi tác, giới tính, sự nghiệp, gia đình...
Cô còn đặc biệt đánh số thứ tự, lật đến trang cuối cùng tổng cộng có năm mươi hai người. Nhiều người như vậy thật sự không dễ tra.
Bạn cần đăng nhập để bình luận