Thập Niên 90 Ta Ở Hương Giang Xem Quẻ

Chương 1038: Giữa Ban Ngày Ban Mặt Lại Nổi Hứng

Chương 1038: Giữa Ban Ngày Ban Mặt Lại Nổi HứngChương 1038: Giữa Ban Ngày Ban Mặt Lại Nổi Hứng
Anh đồng ý rất sảng khoái, lúc này, đột nhiên Tô Niệm Tinh mới chợt phản ứng lại: 'Hôm nay không phải cuối tuần mà nhỉ? Anh không cần đi làm sao?"
"Vụ án đã điều tra xong xuôi cả rồi, anh đã tăng ca mấy hôm nên có thể nghỉ ngơi một ngày." Giám sát Lương nhéo nhẹ vào mũi cô một cái: "Lơ ngơ như thế, em như vậy mà đi sang Mỹ làm anh không yên tâm được tí nào, anh tính xin nghỉ một tuần để đi cùng em qua đó."
"Vậy lúc em đến nội địa, anh có thể xin nghỉ được không?" Đương nhiên là Tô Niệm Tinh muốn anh đi cùng mình rồi nhưng cô lại càng lo lắng anh không thể đi cùng mình đến nội địa vì dù sao đến nội địa đầu tư không phải anh thì không được, đến khi ấy anh cũng phải ký tên nữa mà.
Giám sát Lương gật đầu: "Được chứ, anh có rất nhiều ngày phép, đến khi ấy dùng luôn một lần cho hết."
Tô Niệm Tinh vui vẻ lắm, cô bò dậy khỏi giường rồi kéo anh đứng dậy: "Bây giờ đi mua đồ với em đi."
Giám sát Lương dở khóc dở cười: "Nhanh như vậy đã tràn trê sức sống rồi sao? Buổi tối không được ngủ sớm như vậy nữa đâu đấy."
Tô Niệm Tinh ngạc nhiên, cô nhìn chằm chằm vào gương mặt xưa nay vẫn luôn nghiêm túc của anh: "Lương An Bác, anh học hư rồi. Anh không còn là giám sát Lương thuần khiết kia nữa. Giữa ban ngày ban mặt lại nổi hứng."
Giám sát Lương bị cô nói là đỏ bừng, anh ho nhẹ một tiếng rồi chậm rãi đóng cúc áo sơ mi lại.
Mặc quần áo xong, anh cũng không vội vàng rời đi mà đột nhiên đi đến trước mặt cô, khoác vào vai cô: "Có đôi khi anh cảm thấy mình rất ích kỷ, mỗi ngày anh đều đối diện với một em thanh xuân và xinh đẹp, nhưng người mà em đối mặt lại là một anh càng ngày càng già đi. Anh nhìn thấy em xinh đẹp sẽ rất vui vẻ, còn em, liệu em có cảm thấy anh trở nên già nua sẽ không còn sức hút nữa không?”
Tô Niệm Tinh sững sờ: "Tại sao anh lại nghĩ như vậy?”
"Anh muốn sau này được trao đổi với em nhiều hơn, có người phụ nữ rất thích nấu cơm nhưng từ lúc chúng ta sống chung cho đến nay vẫn luôn là anh nấu cơm, anh chỉ sợ em sẽ để ý." Giám sát Lương nhìn cô với vẻ khẩn trương.
Cô luôn luôn hiểu ý người, anh đã từng thấy Trương Chính Bác hẹn hò với bạn gái rồi, lúc gặp phải vụ án, mấy ngày liền anh ta không thể về nhà khiến bạn gái anh ta rất tức tối.
Nhưng Tô Niệm Tinh thì không, anh hủy cuộc hẹn thì cô cũng sẽ không trách cứ, rõ ràng cô thích ăn cay đến như thế nhưng anh lại không ăn được, cô cũng chưa bao giờ từng yêu cầu anh phải thêm thật nhiều ớt cay vào trong món ăn, cô thật sự là một người bạn gái rất tốt.
Tô Niệm Tinh lắc đầu: "Sẽ không đâu, sức hút của người đàn ông nằm ở chỗ một lòng một dạ kia kìa. Lúc anh chăm chú nấu cơm cho em, sức hút của anh vô cùng lớn mạnh.
Người Trung Quốc chúng ta không thích treo chữ yêu ngay cửa miệng giống người Âu Mỹ mà cách thức biểu đạt tình yêu chính là thông qua món ăn. Anh có lòng nấu cơm ngon cho em, đây chính là cách yêu của anh, em rất thích, sau này em tuyệt đối sẽ không giành mất quyên sử dụng nhà bếp của anh đâu."
Giám sát Lương thở phào một hơi nhẹ nhõm: "Anh rất hưởng thụ quá trình biến nguyên liệu thành món ngon này, bởi vì nó khiến anh rất có cảm giác thành tựu.”
"Vậy dọn dẹp vệ sinh thì sao?”
"Dọn dẹp vệ sinh là đặt những món đồ mà mình vô tình để lung tung về vị trí ban đầu, trong lòng sẽ thấy rất thoải mái, cũng giống như điều tra vụ án thôi." Khi giám sát Lương nói đến lĩnh vực chuyên nghiệp của mình, vẻ mặt được thỏa mãn sở thích đó thật sự rất cuốn hút.
Tô Niệm Tinh không thích làm việc nhà nên thật sự không thể nào hiểu được tâm thái của anh, nhưng điều đó cũng không cản trở cô khích lệ anh: "Vậy sau này việc nhà giao lại hết cho anh đấy, tiết kiệm được thời gian tìm người giúp việc và tiền lương phải trả, thế là kho vàng nhỏ của chúng ta lại tích thêm được một khoản rồi."
Hai người cùng nhau đi đến một cửa hàng đồ gia dụng để mua sô pha dành cho người lười, sau khi mua xong, Tô Niệm Tinh phát hiện ra thời buổi này đã bán cả ghế mát xa rồi, cô vẫn luôn cho rằng phải mười năm sau ghế mát xa mới phát triển chứ, không ngờ bây giờ đã có mặt rồi.
Cô ngồi lên trải nghiệm thử, khỏi phải nói, công năng đã ít hơn một chút nhưng hiệu quả mát xa lại tốt đến kỳ diệu.
"Ở nhà còn chỗ để không nhỉ?" Cô vừa nằm xuống đã không muốn nhấc mông lên rồi, thật muốn mua quá đi mất, nhưng vừa rồi cô đã sắm một chiếc sô pha cho người lười, bây giờ lại mua thêm một cái ghế mát xa nữa, chỉ sợ trong nhà không có chỗ mà để.
Bạn cần đăng nhập để bình luận