Thập Niên 90 Ta Ở Hương Giang Xem Quẻ

Chương 862: Cái Chết Của A Thiện Có Liên Quan Đến Nước Á?

Chương 862: Cái Chết Của A Thiện Có Liên Quan Đến Nước Á?Chương 862: Cái Chết Của A Thiện Có Liên Quan Đến Nước Á?
Tô Niệm Tinh ngơ ngác, hả?
Cái chết của A Thiện có liên quan đến nước á?
Không thể nào, cùng lắm thì có liên quan đến sắt thôi mà? Hung khí được làm bằng sắt đấy thôi.
"Tên thật của hung thủ kia là Cổ Tây Thủy, người ta hay gọi là anh Thủy." Trịnh Ích Dân bổ sung.
Lần này thì Tô Niệm Tinh còn kinh ngạc không nói được thành lời hơn, thế cũng được luôn á hả? Thế này cũng trùng hợp quá rồi đi?
Trịnh Ích Dân hỏi cô: "Trước đây cô không chịu bói tuổi thọ, giờ tôi muốn hỏi cô nếu loại trừ các nhân tố ngoài ý muốn thì tôi còn có thể kiên trì được bao lâu nữa?”
Tô Niệm Tinh nghe thấy ông cố chấp như thế cũng chỉ đành bói thêm cho ông ta một quẻ.
Quẻ tượng lần này lại khác hẳn với lần trước, rõ ràng lần trước lúc cô bói cho ông ta thì phải tháng ba năm sau nữa ông ta mới qua đời, nhưng quẻ tượng này lại cho thấy vào tháng mười hai năm sau, có nghĩa là trước hẳn ba tháng.
Còn cả A Thiện nữa, rõ ràng ba tháng sau mới chết nhưng đối phương lại chết trước ba tháng, hơn nữa, ngay cả nguyên nhân chết cũng thay đổi.
Trước đó A Thiện nói mình mặc váy đỏ là để vượng cho Trương Ích Dân, lẽ nào là vì A Thiện chết trước cho nên không vượng cho ông ta nữa? Khiến cho ông ta chết trước ba tháng lận? Gần đây Tô Niệm Tinh mới đọc sách phong thủy nhưng chưa đọc đến đoạn bố cục phong thủy, mặc đồ màu đỏ thật sự có thể vượng cho người khác được sao?
Còn cả quản gia trước đó nói phải xem cô có bói chuẩn hay không, khi ấy còn tưởng ông ta đang đợi quẻ tượng của Trịnh Ích Dân ứng nghiệm, nhưng bây giờ xem ra lại càng giống đợi quẻ tượng của A Thiện hơn.
Có phải Trịnh Ích Dân biết A Thiện mặc đồ màu đỏ có thể vượng cho người khác nhưng lại có hại đối với bản thân cô ta không?
Đáng tiếc, không ai có thể giải đáp nghi ngờ này của cô.
Trong lòng cô tràn đầy nghi vấn nhưng ngoài mặt vẫn không tỏ vẻ gì cả mà chỉ thở dài một tiếng, giơ ba ngón tay ra.
Hai mắt Trịnh Ích Dân sáng lên: "Ba năm?"
Tô Niệm Tinh lắc đầu: "Mười ba tháng nữa, trước đó tôi bói ra được trong năm nay ông sẽ mắc bệnh nhưng không có cách nào chữa trị được, có kéo dài hơn cũng sẽ không có chuyển biến tốt, lão tiên sinh, vẫn nên sớm có sự chuẩn bị đi thì hơn."
Trên gương mặt già nua của Trịnh Ích Dân phủ đầy vẻ bi thương, không có một ai là không sợ chết, đặc biệt là mấy người càng giàu có thì lại càng không muốn chất.
Ông ta chần chừ hỏi: "Tô thần toán, cô có biết thuật trộm mệnh không?"
Tô Niệm Tinh đã từng đọc [Tam Quốc Diễn Nghĩa], Gia Cát Lượng muốn dùng thất tinh tục mệnh đăng để kéo dài số mệnh, nhưng đáng tiếc là cuối cùng ông ta đã thất bại. Nhưng nghe đồn trong lịch sử, Lưu Bá Ôn đã dùng pháp thuật này hơn nữa còn thành công. Đương nhiên, mấy cái này đều là ghi chép trong tiểu thuyết hoặc dã sử chứ thật giả thì chẳng ai biết. Tô Niệm Tinh thành thật gật đầu: "Tôi không am hiểu về phong thủy cho lắm nên không biết có thể trộm mệnh được hay không?" Cô hỏi dò: "Chắc là vị phong thủy tiên sinh mà Trịnh tiên sinh đã mời tới trước đó có thể bày cục phong thủy chứ nhỉ?"
Khóe môi Trịnh Ích Dân hiện ra vẻ châm biếm: "Vốn còn tưởng danh tiếng của ông ta lớn như thế vậy chắc chắn cũng có chút bản lĩnh, nhưng ai ngờ..."
Ông ta lặng lẽ thở dài một tiếng: "Sinh tử có số, không phải thứ mà sức người có thể cứu vãn được, cô nói đúng! Tôi nên chuẩn bị sớm thì hơn."
Ông ta kêu trợ lý tiễn Tô Niệm Tinh về.
Ra khỏi phòng bệnh, trợ lý đưa một bao lì xì cho Tô Niệm Tinh, vậy mà bên trong lại có một tờ chi phiếu năm mươi vạn.
OA, trước đây chỉ cho tiền xem quẻ cơ bản nhưng lần này lại cho nhiều như thế, Tô Niệm Tinh cảm thấy cứ như đang nằm mơ vậy.
Cô nhận lấy, đang định rời đi thì lại tình cờ chạm mặt Quách Vân Khởi và Trịnh Hạm Ninh.
Hai mắt Quách Vân Khởi sáng lên: "Đại sư, sao cô lại ở đây?"
Tô Niệm Tinh giơ tờ chi phiếu trong tay lên: "Tới xem bói đó mà."
Quách Vân Khởi và Trịnh Hạm Ninh đưa mắt nhìn nhau, vẻ mặt nghi ngờ không diễn tả được.
Trịnh Hạm Ninh chần chừ hỏi: "Có phải cơ thể của ông tôi đã xả ra vấn đề rồi không?"
Tô Niệm Tinh không trực tiếp nói quẻ tượng của mình ra, chút nguyên tắc nghề nghiệp này thì cô vẫn có: "Chăm sóc tốt cho ông cụ đi."
Bạn cần đăng nhập để bình luận