Thập Niên 90 Ta Ở Hương Giang Xem Quẻ

Chương 661: Anh Tự Tin Như Vậy Luôn Hả

Chương 661: Anh Tự Tin Như Vậy Luôn HảChương 661: Anh Tự Tin Như Vậy Luôn Hả
Tô Niệm Tinh hỏi Suy Tử Vân dự định làm thế nào: "Anh ta định bán cho Quách Xương Thắng sao? Tôi cảm thấy có khả năng anh ta không đấu lại được Quách Xương Thắng đâu."
Suy Tử vân không chỉ có vận khí kém mà học lực và trí thông minh của anh ta, thậm chí là cả thủ đoạn tàn nhẫn đều không theo kịp Quách Xương Thắng. Một người như vậy đấu với Quách Xương Thắng thật sự không chiếm được bao nhiêu phần lớn.
Giám sát Lương lại vô cùng tự tin: "Yên tâm đi, anh ta nhất định có thể đấu lại được!"
Tô Niệm Tinh có hơi buồn cười: “Anh tự tin như vậy luôn hả?"
"Đương nhiên rồi!" Giám sát Lương cong khóe miệng: "Vì lần này Quách Xương Thắng không chỉ đấu với mỗi mình Suy Tử Vân thôi đâu, mà còn là cả đồn cảnh sát Vịnh Đồng La nữa."
Tô Niệm Tinh khó hiểu: "Tại sao?"
Đồn cảnh sát còn nhúng tay vào cuộc tranh chấp thương nghiệp nữa sao?
"Vì tôi đã thuyết phục Suy Tử Vân và sir Trương ký hợp đồng, chỉ cần sir Trương giúp anh ta bán được với giá ba mươi tỷ thì anh ta sẽ tự nguyện quyên góp một trăm triệu cho đồn cảnh sát Vịnh Đồng La."
Tô Niệm Tinh há to miệng, kinh ngạc trợn tròn mắt: "Hả? Vậy mà cảnh sát các anh cũng làm ăn nữa sao?"
"Cô cảm thấy bộ phận quan hệ công chúng làm việc gì? Bọn họ là phóng viên của đội cảnh sát, phải có công trạng. Nếu như sir Trương thật sự có thể giải quyết được vụ án này thì công trạng trong cả một năm này của anh ta đã có rồi đấy, thăng chức tăng lương đều không thành vấn đề." Giám sát Lương nhún vai, trong nụ cười còn lộ ra vẻ chắc chắn đã điệu liệu kỹ lưỡng trước trong lòng rồi.
Tô Niệm Tinh bị cảm giác tự tin của anh lây nhiễm, ma xui quỷ khiến thế nào lại suýt chút nữa thì gật đầu: "Bây giờ tôi tin anh ta có thể thắng rồi đấy."
"Mấy tờ báo kia đều là bài tuyên truyền mà sir Trương làm cả đáy." Giám sát Lương không dọa người sợ chết khiếp thì không dừng.
Tô Niệm Tinh lại một lần nữa kinh ngạc ngây người, vậy mà lại là bài do sir Trương tuyên truyền sao.
Cô còn tưởng là Quách Xương Thắng làm nữa chứ, nghĩ thế nào cũng thấy logic không phù hợp, nhưng hóa ra là cô đã chọn lâm đối tượng rồi.
"Vậy tiếp theo đây sir Trương tính làm thế nào?" Tô Niệm Tinh thật sự rất †ò mò.
Giám sát Lương chưa từng làm ăn kinh doanh bao giờ cả: "Chắc anh ta sẽ làm một buổi đấu giá chăng? Bán được càng nhiều thì Suy Tử Vân sẽ quyên góp càng nhiều, nghe nói gần đây anh ta còn đi thăm hỏi các đại phú hào, anh cả Nhất ca cũng bị kinh động luôn rồi."
Có thể moi ra được ba mươi tỷ cũng không phải là giàu có bình thường thôi đâu, quả thật phải là đại phú hào thì mới được.
"Tôi thật sự muốn đi xem quá, vẻ mặt của Quách Xương Thắng chắc chắn sẽ rất đặc sắc đây." Tô Niệm Tinh không nhịn được mà bắt đầu vui khi thấy người gặp họa.
Cô thậm chí còn kiếm được sáu mươi vạn từ trên người ông ta nữa là, nhưng toàn bộ hành vi của ông ta thật sự có khiến cô ghê tởm.
Muốn mua đất thì cứ mua một cách quang minh chính đại là được, đây cứ khăng khăng muốn khiến người ta tan nhà nát cửa mới chịu cơ, đồ rác rưởi!
Giám sát Lương thấy cô cảm thấy hứng thú mới nói: "Nếu cô muốn đi thì tôi có thể dẫn cô tới đó."
Tô Niệm Tinh lập tức sợ rúm ró: "Thôi bỏ đi, tôi vẫn nên ở nhà thì hơn. Bây giờ ông ta đang bị phần mộ tổ tiên làm cho sứt đầu mẻ trán rồi, vẫn chưa thể bớt thời gian ra đối phó với tôi đâu. Nhưng đợi ông ta lấy lại bình tĩnh thì phỏng chừng sẽ tới tìm tôi gây sự mất, tôi vẫn đừng nên lảng vảng trước mặt ông ta mới là hay nhất."
Giám sát Lương dở khóc dở cười: 'Chưa chắc ông ta đã đối phó với cô đâu, dù sao thì cô xem bói cũng thật sự linh nghiệm. Nếu như cô không tìm được giấy tờ nhà đất kia thì có khả năng cả đời này Suy Tử Vân cũng không tìm được.
Đợi sau khi Suy Tử Vân chết đi, anh ta lại không có con cái gì, cũng không có người thân thừa kế, hiển nhiên mảnh đất ấy sẽ tự động thuộc vê chính phủ. Quách Xương Thắng cũng vẫn phải moi tiền ra mua đấu giá đất mà thôi.
Không ta không đối phó với cô mà còn trách mình tại sao lại không biết cô sớm hơn cũng nên."
Tô Niệm Tinh vừa nghe xong cũng cảm thấy đúng thật, cô thật sự không hề nghĩ đến mấy chuyện này.
Nói xong việc này, giám sát Lương chào tạm biệt và rời đi ngay. ...
"Chị chủ? Cô tìm được nhân viên rồi hả?" Gần đây A Trân đang phỏng vấn tìm nhân viên mới, nhưng hôm nay lại có một nhân viên mới tới đây nói là chị chủ tuyển vào, cô ta cũng chẳng hiểu kiểu gì.
Bạn cần đăng nhập để bình luận