Thập Niên 90 Ta Ở Hương Giang Xem Quẻ

Chương 1162: Liệu Có Khả Năng Chính Cô Ta Đã Giở Trò Bịp Bợm Không

Chương 1162: Liệu Có Khả Năng Chính Cô Ta Đã Giở Trò Bịp Bợm KhôngChương 1162: Liệu Có Khả Năng Chính Cô Ta Đã Giở Trò Bịp Bợm Không
Tô Niệm Tinh đỡ anh: "Chúng ta về trước đi, anh vẫn chưa thay quần áo đâu."
Tô Niệm Tinh tạm biệt đám người dân cảnh và Trương An Khang.
Đợi bọn họ đi rồi, dân cảnh mới truy hỏi Trương An Khang: "Cô ta thật sự chỉ bói toán cũng xác định được dưới nước có người sao?"
Trương An Khang gật đầu: "Đúng vậy đấy, khi ấy dưới nước không hề có gợn sóng quá lớn gì cả, nhưng sau khi cô ta ném quẻ vài lần lại kêu bạn trai mình và vệ sĩ xuống nước xem, khi ấy chúng tôi đều sợ hết hồn đây."
Dân cảnh nhíu chặt mày lại: "Liệu có khả năng chính cô ta đã giở trò bịp bợm không?”
Trương An Khang lập tức hiểu được ý của anh ta, ông ta vội xua tay: "Không có chuyện đó đâu! Ban đầu cô ta định đến chỗ chính phủ thành phố họp nhưng chính tôi đã tạm thời quyết định dẫn bọn họ đi xem đất, trước đấy cô ta cũng không biết địa điểm ở đâu nên không có khả năng là cô ta sắp đặt từ trước đâu."
Dân cảnh lấy lời khai xong mới nhìn về phía bác sĩ: "Khi nào mới có thể lấy lời khai của đứa bé này?”
"Thiếu khí quá lâu có khả năng sẽ dẫn đến tổn thương tế bào não, chuyện này không vội được, chúng tôi phải quan sát mới có thể đưa ra phán đoán." Bác sĩ kêu dân cảnh đừng nóng vội.
Dân cảnh chỉ đành trở về tìm thông tin thất lạc trước, rồi đối chiếu lần lượt. Ở một bên khác, một nhóm người Tô Niệm Tinh trở về khách sạn, giám sát Lương lạnh đến run cầm cập, anh nằm trên giường, Tô Niệm Tinh ở bên cạnh anh: “Anh còn lạnh không?”
"Anh không sao! Có khả năng trước đó gió thổi quá nhiều mà thôi." Giám sát Lương là người Hương Giang, mùa đông ở bên đó chỉ cần mặc một cái áo khoác, nhưng đến Bắc Kinh lại phải mặc quần áo rất dày mới được.
Tô Niệm Tinh lau khô tóc giúp anh rồi lại xoa bóp huyệt thái dương cho đối phương: "Anh nằm xuống trước đi, để em xuống bếp nấu một bát nước gừng cho anh."
Giám sát Lương gật đầu: "Bảo vệ sĩ đi cùng em."
Tô Niệm Tinh gật đầu.
Cô dẫn hai vệ sĩ đi xuống dưới rồi lại kêu Đại Đao về phòng nghỉ ngơi: "Đừng có nghỉ vào mình khỏe mà thể hiện, bị phong hàn là không hay đâu."
Đại Đao chỉ đành về phòng nghỉ ngơi.
Nấu một nồi nước gừng xong, Tô Niệm Tinh kêu vệ sĩ mang cho Đại Đao bảo anh ta uống một bát, rồi lại nằm ở giường ngủ một buổi chiều: "Buổi chiêu tôi không ra ngoài, cứ kêu anh ta nghỉ ngơi trước đi."
Cô mang phần nước gừng còn lại đi vào phòng rồi rót cho giám sát Lương một bát.
Uống xong một bát nước gừng là cả người đã ấm áp hơn, thậm chí còn túa mồ hôi, Tô Niệm Tinh cởi áo phao ra.
Giám sát Lương nghiêng đầu nhìn cô: "Thế nào rồi?"
"Buổi chiêu em không ra ngoài nữa, nằm trong phòng nói chuyện với anh cũng không tồi." Tô Niệm Tinh cởi áo ngoài ra rồi lại cởi quần, sau đó chui vào trong chăn, nằm sóng vai với anh."
"Không phải buổi sáng em còn muốn mua tứ hợp viện hay không? Em đã hẹn với người ta rồi đó." Giám sát Lương kêu cô đừng lo lắng: "Em dẫn theo bốn vệ sĩ còn lại đi đi, anh không sao đâu mà."
"Em không yên tâm." Tô Niệm Tinh hơi dừng lại rồi bảo: "Em muốn ở cạnh anh”
"Vậy sao mà được, đã hẹn trước là gặp rồi, nếu bây giờ em nuốt lời mà sau này lại muốn người ta làm việc cho mình vậy có khả năng sẽ không được nữa đâu. Giám sát Lương xoa gương mặt cô: “Đừng tùy hứng như vậy.'
"Em có thể kêu vệ sĩ đi chuyển lời giúp mình." Hai chân Tô Niệm Tinh kẹp vào chân anh để anh cảm nhận nhiệt độ cơ thể của mình: "Nhưng em muốn ở cạnh anh cơ."
"Anh không sao, anh cũng không bệnh tật gì cả mà chỉ lạnh thôi, đợi ấm lên là ổn ngay ấy mà." Giám sát Lương xoa đầu cô: “Anh không muốn làm chậm trễ chuyện chính của em."
Tô Niệm Tinh thấy anh kiên trì: "Thật sự không cần em ở cùng hả?”
"Thật sự không cần đâu." Đột nhiên giám sát Lương nhớ ra gì đó: "Em còn tiền không? Tiền lần này anh mang theo có khả năng chỉ đủ mua đất thôi."
Tuy rằng vẫn còn hơn ba trăm vạn nhưng cô còn định đến Tứ Xuyên xây trường học cho nên khoản tiền này không thể dôi ra được.
Tô Niệm Tinh kêu anh không cần lo lắng: "Nếu mua đất thì em chỉ cần giao 30% tiền đặt cọc là được, phần còn lại có thể trả theo kỳ. Em nghe ý của Trương An Khang thì quốc gia có dự định bán tín phiếu kho bạc, đến khi ấy ngân hàng sẽ mở rộng khoản cho vay. Chúng ta có đất, có công xưởng, cho nên mức vay sẽ được nới rộng hơn."
Bạn cần đăng nhập để bình luận