Thập Niên 90 Ta Ở Hương Giang Xem Quẻ

Chương 453: Cảm Ơn Anh Nhé

Chương 453: Cảm Ơn Anh NhéChương 453: Cảm Ơn Anh Nhé
Chẳng trách, cha cô luôn nói cô là một đứa trẻ không trưởng thành nổi, lúc cô ra ngoài du lịch, cha cô luôn nhiều lần nhắc nhở cô nhất định phải dẫn cả vệ sĩ theo.
Cô thở dài một tiếng: "Tôi nghe anh nói giá cổ phiếu sẽ giảm nên mới nói với bên truyền thông đấy chứ. Tôi chỉ được cái nhanh mồm thôi chứ thật sự cũng không biết xào cổ phiếu. Bọn họ tới tìm tôi coi bói thì tôi cũng không bói ra được."
Giám sát Lương bật cười: 'Cho dù là Trương Câu Lâm cũng không dám dự đoán giá thị trường cổ phiếu đâu, lần này cô dự đoán trước mặt truyền thông đúng một lần là đã có thể chém gió khoe khoang rất nhiều năm rồi."
Cô dùng lời của anh để dự báo trước mặt truyền thông, tuy rằng không phải để nổi danh nhưng suy cho cùng cũng đã hưởng ké ánh sáng của anh, có điều, anh cũng không hề để ý chút nào, thế này cũng khiến Tô Niệm Tinh vừa xấu hổ vừa quấn bách.
Giám sát Lương thấy gò má cô đỏ lên, không nhịn được mà cảm thán một câu: "Trước đây tôi đều nghe quẻ tượng của cô để phá án nên mới được lãnh đạo khen thưởng, lần này ngược lại rồi, cũng coi như đã trả được một ít nợ chứ nhỉ"
Nói xong còn chớp mắt với cô.
Đây là lân đầu tiên Tô Niệm Tinh nhìn thấy anh lộ ra vẻ mặt tinh nghịch như thế, nó khiến anh luôn cứng ngắc trở nên mới mẻ và có sức sống hơn hẳn.
Nói chuyện phiếm với anh một lúc mà cảm giác khẩn trương trước đó đã dần dần tản đi.
Cô gãi đầu ngại ngùng: "Cảm ơn anh nhé."
Giám sát Lương võ lên đầu cô: "Không sao, cô cũng đã giúp tôi rất nhiều rồi. Vì cô bói ra được tung tích của con gái anh Hắc nên tôi lại được lãnh đạo khen ngợi tiếp.
Bọn họ còn hỏi tôi tại sao lại biết địa chỉ bị bắt cóc của con gái anh Hắc, nhưng ngay cả một lý do nghe có vẻ hợp lý một chút mà tôi cũng không nặn ra được."
Nghe được câu này, trước mắt Tô Niệm Tinh hiện ra hình ảnh anh bị các lãnh đạo luân phiên thẩm vấn và kêu anh phân tích quá trình suy luận, cuối cùng, để giữ bí mật cho cô mà anh chỉ có thể không ho he tiếng nào.
Cô cảm thấy cảnh tượng này lại rất buồn cười.
Giám sát Lương thấy cô đã đến lúc này rồi vẫn không quên chê cười anh mà lắc đầu với vẻ bất đắc dĩ.
Tô Niệm Tinh không nhịn được mà cười trộm, cô lắc đầu rồi đi ra đầu ngõ, nhưng đi được vài bước lại quay đầu liếc mắt nhìn anh, nói một cách trịnh trọng: "Sir Lương, anh là một người rất đáng tin cậy."
Sir Lương lắc đầu bật cười. ...
"Giá cổ phiếu của Phòng Chính Thịnh lại giảm 5. 7%, quản lý cổ phiếu kim bài dự đoán trong khoảng thời gian ngắn vẫn có xu thế giảm tiếp."
"Phòng Chính Thịnh tái hiện án lừa bịp, các hộ dân cư ở đường lâu Phúc Viên chỉ trích Phòng Chính Thịnh lừa đảo."
"Phòng Chính Thịnh phái tổ đội đi điêu tra chuyện lừa đảo, trải qua nhiều ngày điều tra, một vị quản lý nào đó giả danh nghĩa của công ty để lừa người dân vô tội, đã bị công ty đuổi việc."
Vụ việc Phòng Chính Thịnh lừa đảo đã liên tiếp đăng lên đầu đề trang nhất suốt ba ngày, ngày nào cũng có tin tức mới hết.
Mỗi ngày, trong quán Tô Niệm Tinh đều tập trung rất nhiêu hàng xóm đọc báo đến say sưa hăng hái.
"Giá cổ phiếu sụt giảm cũng kinh khủng quá, sợ rằng dự án quy hoạch sẽ gặp phải cản trở cho nên mới đẩy một tên quỷ chết thay ra. Nhưng thật ra đây đều là kế hoãn binh cả thôi, đợi nhiệt độ thời sự giảm xuống, chắc chắn bọn họ vẫn sẽ quy hoạch tiếp."
Mấy hàng xóm này không giỏi âm mưu quỷ kế nhưng lại nắm rõ như lòng bàn ta đường đi nước bước của các phú hào.
"Chắc chắn là thế rồi, mấy hàng xóm kia đã ký tên hết cả rồi, nghe nói trước kia có mấy chục hàng xóm liên thủ lại tố cáo bọn họ nhưng cuối cùng kiện tụng thất bại. Mấy vị luật sư mà bọn họ tìm kia nào có phải đối thủ của phe luật sư bên Phòng Chính Thịnh, nghe nói luật sư mà ông ta mời đều là đại lão trong giới cả."
Dân chúng bình thường thậm chí còn không mời được một mống nào, đối diện với nhiều luật sư như thế nhất định sẽ thua khỏi cần nghi ngờ gì hết.
"Đừng nghĩ nữa! Cho dù toàn bộ các tờ báo đều đang thảo phạt bọn họ thì cũng không thay đổi được kết quả đâu." Các hàng xóm hơi lớn tuổi lớn tiếng càm ràm.
Những người này chỉ là dùng sự cố gắng của tổ tôn ba đời để vượt qua một giai cấp. Nhưng có rất nhiều người không thể thay đổi được hoàn cảnh đã bắt đầu chấp nhận hiện thực, bọn họ không còn thúc ép con cái mình kết hôn và sinh con mà trực tiếp mặc kệ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận