Thập Niên 90 Ta Ở Hương Giang Xem Quẻ

Chương 642: Đố Ky

Chương 642: Đố KyChương 642: Đố Ky
Tuy rằng lượng độc tố trong cơ thể của các nạn nhân khác nhau nhưng tỉ lệ pha loãng của chất độc lại giống hệt nhau, thế này đã đủ để chứng minh cả bảy người trước đó đều bị sát hại bởi cùng một người.
Ngoài vậy ra, giám sát Trần còn lấy được lời khai của bà Kim. Bà ta đã thẳng thắn khai nhận hành vi sát hại bảy nạn nhân này, điều kiện là cảnh sát nhất định phải chôn cất con trai của bà ta trong phần mộ tổ tiên giúp bà ta.
Bà Kim đã không còn người thân nữa, trước đấy bà ta muốn hạ độc hại chết vợ của Kim Trụ nên đã bị đối phương ghi hận, chỉ sợ sẽ không bằng lòng giúp bà ta nữa, nên bà ta chỉ có thể cầu cảnh sát giúp đỡ.
Tô Niệm Tinh không tài nào hiểu được: "Tại sao bà ta lại muốn hạ độc hại chết vợ Kim Trụ chứ, con trai bà ta mãi vẫn chưa có con thì có thể kêu bọn họ đến bệnh viện kiểm tra mà, tại sao bà ta lại muốn ngăn cản, không cho bọn họ đến bệnh viện."
Trước đó giám sát Trần cũng đã hỏi qua rồi: "Nghe nói Kim Trụ không chịu ly hôn với vợ. Cho dù vợ không thể sinh được con thì cũng không ly hôn cho nên bà Kim mới cố gắng hạ sát chiêu, chỉ cần vợ Kim Trụ chết thì sớm muộn gì anh ta cũng sẽ tái hôn."
Sắc mặt của Tô Niệm Tinh xanh mét, không nhịn được mà chửi to vô sỉ: "Ngoài miệng bà ta luôn nói là thương con trai nhưng lại áp đặt suy nghĩ của mình lên người anh ta, hoàn toàn không thèm cân nhắc đến việc con trai có hạnh phúc hay không."
Giám sát Lương thở dài một tiếng: "Thật ra kiểu mẹ ruột này đố ky với con dâu, cảm thấy con dâu đã cướp mất vị trí của mình ở trong lòng con trai. Về mặt bản chất thì con trai không được việc, quá ỷ lại vào mẹ." Tô Niệm Tinh gật đầu rồi lại hỏi giám sát Trần: "Bà ta vì đố ky cho nên mới giết mấy người kia, đúng chứ?"
Giám sát Trần thở dài một tiếng: "Giết Kim Trụ là ngộ sát, còn mấy người bị giết sau đó quả thật là vì đố ky."
Anh ta phỏng theo nguyên văn lời mà bà Kim đã nói: "Dựa vào cái gì mà con trai tôi lại chết, còn bọn họ thì lại có thể mẫu từ tử hiếu, lên đại học, sống hạnh phúc chứ..." Bà ta chỉ đang trả thù xã hội, rõ ràng là đã điên rồi."
Tô Niệm Tinh ngồi trong khu vực nghỉ ngơi mà im lặng không nói gì.
Giám sát Lương thấy cả người cô giống như bị rút hết sức lực, chỉ đành tự mình đi thương lượng với giám sát Trần về chuyện mở họp báo về tin tức mới.
Đợi khi Tô Niệm Tinh lấy lại bình tĩnh thì bộ phận quan hệ công chúng đã mời được không ít phóng viên tới.
Tô Niệm Tinh thân là công thân được ngồi ngay bên cạnh giám sát Lương.
Ánh đèn lóe lên không ngừng, đợi sau khi giám sát Trần kể lại vắn tắt tình tiết vụ án xong chính là đến phân đoạn đặt câu hỏi, điều nằm ngoài ý muốn là các phóng viên không hề phỏng vấn giám sát Lương mà ngược lại dồn hết lực chú ý lên người Tô Niệm Tinh.
"Cô Tô, nghe nói lân này cô cũng tới xem bói hơn nữa còn là một trong những công thân, xin hỏi cô đã bói ra được gì vậy?"
"Trước đấy tôi đã tìm hiểu qua những nạn nhân này đều là người lương thiện và tốt bụng, gia đình êm ấm và có tương lai xán lạn, sở dĩ hung thủ ra tay giết bọn họ đều là vì đố ky, sau đó chúng tôi khóa chặt được tám nghi phạm." "Xin hỏi các cô đã khóa chặt tám nghi phạm này thế nào?" Phóng viên truy hỏi.
Tô Niệm Tinh đáp lời: "Tôi biết xem tướng mặt, giám sát Lương nói chuyện với các thôn dân để xem ai có lòng đố ky khá nặng rồi sau đó hai người chúng tôi cùng nhau bàn bạc.....
Tiếp theo đó các phóng viên lại hỏi giám sát Lương đã bắt được hung thủ thế nào.
Giám sát Lương vẫn giữ nguyên phong cách tối giản trước sau như một, quan sát xem hung thủ có điểm khả nghi hay không, vì đối phương khăng khăng muốn kêu con dâu uống canh, hành vi rất kỳ lạ, mà trước đó bọn họ đã tìm hiểu qua chuyện bà Kim và con dâu thường xuyên bất hòa. Sau khi con trai chết, bà ta không có khả năng sẽ thích con dâu cho nên anh nói vài ba câu thăm dò đã khiến bà ta rất chột dạ, nhấc chân bỏ chạy.
Quá trình này được kể một cách vô cùng khó khăn, cũng may mà mấy phóng viên này đều là những cao thủ viết lách nên không ghét bỏ. Sau đó lại hỏi thêm vài vấn đề nữa rồi cuối cùng mới kết thúc buổi phỏng vấn.
Đi ra khỏi đồn cảnh sát, giám sát Lương dẫn Tô Niệm Tinh trở về lấy đồ: "Lát nữa tôi đưa cô về quán ăn hay là về nhà trọ?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận