Thập Niên 90 Ta Ở Hương Giang Xem Quẻ

Chương 375: Không Phải Em Thật Sự Tin Mấy Lời Ma Quỷ Của Cô Ta Đấy Chứ?

Chương 375: Không Phải Em Thật Sự Tin Mấy Lời Ma Quỷ Của Cô Ta Đấy Chứ?Chương 375: Không Phải Em Thật Sự Tin Mấy Lời Ma Quỷ Của Cô Ta Đấy Chứ?
Sắc mặt người đàn ông còn khó coi hơn cả cô gái trẻ, anh ta gân như đứng bật dậy theo bản năng, sau đó trừng mắt nhìn về phía Tô Niệm Tinh: "Cô ngậm máu phun người, cô đừng tưởng mình đã vạch trân được bộ mặt thật của Gia Cát cư sĩ thì mình chính là thần toán, thật ra cô cũng không tốt hơn ông ta bao nhiêu đâu."
Thấy anh ta muốn chạy, Tô Niệm Tinh hô với A Hỉ đang lao về phía bên cửa: "Ngăn người lại."
Để loại đàn ông này chạy mất vậy còn không biết có bao nhiêu nữ giới vô tội bị hại nữa.
A Hỉ đáp một tiếng vang dội rồi lập tức đóng cửa kính lại, chốt chặt ở trước cửa.
Đường ra của người đàn ông đã bị chặn, anh ta quan sát dáng người của A Hỉ, thấy cánh tay của đối phương toàn là bắp thịt, bản thân chắc chắn không phải đối thủ của anh ta cho nên chỉ có thể căng da đầu mà ngồi xuống, vẻ mặt như tên lưu manh: "Tôi không biết cô đang nói gì hết, Cherry, không phải em thật sự tin mấy lời ma quỷ của cô ta đấy chứ?"
Trong lúc nhất thời, Cherry không biết nên tin lời ai. Về mặt lý trí thì cô ta chắc hẳn nên tin Tô Niệm Tinh vì dù sao danh tiếng của người này cũng rất lớn, đối phương không có lý do gì để hại mình cả.
Nhưng về mặt tình cảm, cô ta lại càng tin tưởng bạn trai mình hơn. Bọn họ đã đến mức độ bàn về đám cưới luôn rồi, bạn trai vì lấy cô ta mà còn tặng sính lễ mười vạn cho cô ta nữa. Nếu anh ta là tên lừa đảo vậy cần gì phải hào phóng như vậy.
Tô Niệm Tinh thấy cô ta không trả lời cũng biết là đối phương đang do dự, vì thế, cô lại ném thêm một quả bom hạng nặng ra tiếp: "Cô còn nhớ mỗi tháng anh ta đều sẽ biến mất một lần không? Anh ta nói là về nhà thăm cha mẹ nhưng thật ra là đi thăm con trai của anh ta đấy, có phải anh ta chưa bao giờ từng nói cho cô biết không?”
Cherry bất chợt trừng to mắt, nhìn về phía bạn trai: "Con trai á? Anh có con trai?"
Người đàn ông giận dữ đá vào chân bàn, nhưng ngại vì sức của anh ta quá nhỏ nên không đủ đá bay cái bàn.
Ngay khi mũi chân đụng vào chân bàn, anh ta đau đến nghiến răng nghiến lợi, sau khi hít ngược một ngụm khí lạnh, ngược lại anh ta đã bình tính hơn, cũng không nói thêm gì nữa.
Ngay lúc Cherry đang định chất vấn anh ta thêm lần nữa thì anh ta không chỉ không thừa nhận, mà ngược lại còn trả đũa: "Cherry, vậy mà em lại tin loại thây bói rởm này sao. Chúng ta đã sắp kết hôn đến nơi rồi, vậy mà em lại không tin anh? Rốt cuộc em có từng yêu anh không vậy? Hay là em cũng giống những người phụ nữ khác chỉ vì tiền của anh?"
Cherry tức đến mức hai mắt rưng rưng nước mắt: "Anh kêu em tin anh thế nào đây hả? Em rất muốn tin anh nhưng anh vẫn luôn lừa gạt em."
Rõ ràng là lời nói của Tô Niệm Tinh khiến cô ta nhớ ra những điểm dị thường lúc ở chung với nhau trước đây. Cô ta đã từng nhìn thấy tấm ảnh một bé trai ở trong ví của anh ta, khi ấy anh ta nói đó là con trai của một người bạn, nhưng dựa vào trực giác của nữ giới cô ta lại cảm thấy không hề đơn giản như vậy. Sau khi bị Tô Niệm Tinh vạch trần, cô ta mới hoảng hốt nhận ra, hóa ra anh ta vẫn luôn lừa mình.
Cherry xách túi lên muốn chạy ngay lập tức, nhưng đi đến cửa lại bị A HỈỉ chặn lại.
Cherry không dám tin, còn tưởng đây là "hắc điếm" nhưng lại nghe Tô Niệm Tinh nói: "Không cần vội, cảnh sát sắp tới đây rồi, cô là khổ chủ, cần cô ra tòa làm chứng."
Cherry chợt thở phào một hơi nhẹ nhõm.
Giám sát Lương tới rất nhanh, Tô Niệm Tinh nói lại rõ ràng ngọn ngành quẻ tượng của mình. Cherry cũng đi cùng bọn họ về đồn cảnh sát làm ghi chép.
Giám sát Lương nhanh chóng tra được từ phòng xuất nhập cảnh rằng người đàn ông này đã từng dẫn sáu nữ giới xuất ngoại, nhưng không có một trường hợp nào về nước, nói là mất tích ở nước ngoài nhưng cả sáu người đều mất tích liệu có phải xác suất quá cao rồi không.
Thông qua nhiều phen thẩm vấn, cuối cùng cũng từ trong miệng người đàn ông tra ra được anh ta đã bán các cô gái cho một ổ mại dâm, thông qua sự giúp đỡ của Interpol cuối cùng cũng giải cứu được ba người, ba người khác đã không chịu được sự dày vò mà qua đời từ sớm rồi.
Cherry biết được cảnh ngộ của mấy nữ giới này mà trong lòng sợ hãi không thôi, cô ta vội vã đi mua vài món quà rồi đến quán ăn cảm ơn Tô Niệm Tỉnh.
"Đại sư, nếu không nhờ có cô thì có khả năng tôi cũng sẽ chết rồi." Cherry càng nghĩ lại càng cảm thấy mình may mắn, xếp hàng từ rất lâu cuối cùng cũng đợi đến lượt mình. Nếu chậm hơn một bước thì có khả năng cô ta đã tiếp khách ở nước ngoài rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận