Thập Niên 90 Ta Ở Hương Giang Xem Quẻ

Chương 561: Thực Ra Tôi Phát Hiện Anh Trong Một Dịp Tình Cờ

Chương 561: Thực Ra Tôi Phát Hiện Anh Trong Một Dịp Tình CờChương 561: Thực Ra Tôi Phát Hiện Anh Trong Một Dịp Tình Cờ
Diệp Thắng Thiên nhúc nhích thân thể, vết thương trên chân đang nhắc nhở hắn, hắn bị cảnh sát bắt giữ trong vụ cướp lần này, tương lai ít nhất cũng phải ngồi tù mười năm trở lên. Nếu hắn giao hết toàn bộ tài sản thì điều này không thể nghi ngờ sẽ tăng thêm thời hạn thi hành án của hắn. Nhưng hắn không bận tâm tới chuyện này, không có tiền thì sau này đi cướp tiếp là được.
Hắn hầu như không cần suy nghĩ nhiêu mà trực tiếp nói luôn địa chỉ. Nhận được tin tức, giám sát O ký lập tức đứng dậy đi tìm tang vật. Còn giám sát Lương thì chờ tin tức từ giám sát O ký, xác định đối phương thật sự tìm thấy tang vật thì mới lên tiếng.
Cứ thế chờ hai giờ, khi Diệp Thắng Thiên đã bắt đầu chờ đến mức không còn kiên nhẫn, máy BB của giám sát Lương cuối cùng cũng vang lên. Anh nhìn thoáng qua, sau đó mới lên tiếng.
“Thực ra tôi phát hiện anh trong một dịp tình cờ. Ngày 10 tháng 12, trong lúc điều tra địa hình, người anh em La Tiêu của anh đã mua quýt của một chủ quán ở phố Russell, hơn nữa nảy sinh xung đột với đối phương, đúng không?”
Diệp Thắng Thiên gật đầu. Khi ấy La Tiêu cố tình chọc giận bà chủ quán chính là để kiểm tra xem khi nào cảnh sát tuần tra mới chạy đến.
Khoảng chừng mười phút, cảnh sát tuần tra chạy đến nơi, La Tiêu nói lời xin lỗi với bà chủ quán, cảnh sát tuần tra cũng rời đi luôn. Chuyện này có gì khác thường?
Giám sát Lương xòe tay: "Khi đó tôi đang nằm vùng ở gần đó cắm điểm giám thị nghi phạm của tổ trọng án chúng tôi." Diệp Thắng Thiên sửng sốt trong giây lát, lập tức cãi lại: 'Không thể nào. Làm gì có chuyện có nằm vùng ở nơi đó!"
Nếu lúc đó có nằm vùng thì La Tiêu không có khả năng không nhận ra. La Tiêu có cái mũi thính như chó, gã có thể ngửi thấy mùi trên người cảnh sát, đây cũng là lý do khiến hắn kêu La Tiêu dẫn theo Đại Phong đến phố Russell cắm điểm. Cho dù nằm vùng thì cũng là cảnh sát, đều có dáng vẻ ngớ ngẩn chính nghĩa lẫm liệt. La Tiêu cãi nhau với bà chủ quán, còn đòi tìm cảnh sát tuần tra để phân xử, nếu anh ta là cảnh sát, tự nhận là thuộc phe chính nghĩa thì chắc chắn sẽ ra mặt hòa giải. Nhưng La Tiêu nói rằng người qua đường chỉ lo hóng hớt chứ hoàn toàn không một ai ra tay giúp đỡ.
Giám sát Lương cười khẩy một tiếng: "Vì sao không có khả năng? Mũi La Tiêu rất thính, mỗi lần các anh cướp bóc, hắn ta đều có thể phân biệt được ai là cảnh sát thường phục, nhưng cảnh sát chúng tôi cũng không phải là không có sự thay đổi. Lúc các anh điều tra địa hình sẽ gặp phải đủ loại người làm đủ ngành nghê, cảnh sát nằm vùng đang chấp hành nhiệm vụ thì làm gì có ai ra mặt hòa giải giúp một người chủ quán cãi nhau với khách hàng chỉ vì mình kiếm lời ít hơn mấy đồng bạc, quên mất nhiệm vụ mà mình đang chấp hành? Hay là trong mắt các anh, đám cảnh sát chúng tôi đều là ngu xuẩn, không phân được điều gì quan trọng điều gì thứ yếu?"
Diệp Thắng Thiên vẫn không tin La Tiêu sẽ phán đoán sai lầm. Hắn nói chắc như đỉnh đóng cột: "Không có khả năng! Hắn tuyệt đối không có khả năng là nằm vùng! Anh lừa tôi! Tôi đã nói cho anh biết chỗ giấu tài sản, thế mà anh lại lừa tôi, không giữ chữ tín chút nào!"
Giám sát Lương cười khẩy một tiếng: "Sở cảnh sát có cơ cấu chuyên huấn luyện nằm vùng, vứt vào đám đông không tìm thấy một chút dấu vết, nếu dễ dàng khiến các anh phát hiện ngay từ ánh mắt đầu tiên thì anh ta còn chấp hành nhiệm vụ kiểu gì nữa, dứt khoát từ chức luôn cho rồi." Thấy anh nói chuyện đầy tự tin, Diệp Thắng Thiên không khỏi chần chờ, chẳng lẽ La Tiêu thật sự sai lầm rồi? Nhưng bây giờ La Tiêu đã chết, cho dù hắn muốn hỏi cũng không ai trả lời.
Giám sát Lương đứng dậy rời đi. Mấy lý do mà lần trước anh nói với Tô Niệm Tinh, phương pháp ổn thỏa nhất là đùn hết lên đầu người chết. Ba người Diệp Thắng Thiên điều tra địa hình ở phố Paterson, vậy thì phố Russell tất nhiên sẽ được giao cho hai người khác. Thế nên anh còn tìm cảnh sát tuần tra ở khu phố này để trích xuất camera theo dõi của họ, tìm được tin tức khả nghi này. Thậm chí anh còn kêu cảnh sát tuần tra đi nhận thi thể của La Tiêu.
Vì thế giám sát Lương đã hư cấu ra một lý do hoàn hảo. Thậm chí lý do này khiến một tên cáo già như cảnh ti Trần cũng bắt đầu nghi ngờ có lẽ phán đoán lúc trước của mình đã sai lầm rồi. Có lẽ thật sự chỉ là trùng hợp mà thôi.....
Bạn cần đăng nhập để bình luận