Thập Niên 90 Ta Ở Hương Giang Xem Quẻ

Chương 1022: Vậy Mời Cô Tự Nhiên

Chương 1022: Vậy Mời Cô Tự NhiênChương 1022: Vậy Mời Cô Tự Nhiên
Thật ra Tô Niệm Tinh cũng không tin vào nhân quả báo ứng nhưng cô không thể bước qua được cửa ải bản thân này. Bây giờ cô chính là người nổi tiếng, nếu như người hâm mộ của cô nhìn thấy cô quảng cáo cho sòng bạc rôi nghiện cờ bạc hết với nhau, vậy cô biến thành tội nhân rồi còn gì.
Lương tâm của cô không cho phép cho nên cô kiên trì không chịu nhận và cũng chỉ có thể từ chối: "Lục tiểu thư, tôi cắt băng khánh thành cho ai là tự do của tôi, chắc hẳn cô không muốn tôi bằng mặt mà không bằng lòng chứ?"
Lục Uyển Thư nhìn chằm chằm vào cô và không bỏ qua bất kỳ một biểu cảm nào của đối phương dù chỉ là nhỏ nhất, thấy cô không chịu nhượng bộ, cô ta chỉ đành giơ tay mời với vẻ bất đắc dĩ: "Vậy mời cô tự nhiên"...
"Bà chủ, chúng ta đi đâu thế?" Đại Đao nhìn đường phố ngựa xe như nước ở bên ngoài mà cả người sững sờ.
Hoạt động cắt băng khánh thành hơn trăm vạn đô la Hồng Kông nói không làm là không làm luôn, anh ta không tài nào hiểu được cho lắm, nhưng bà chủ làm thế nào thì anh ta làm như vậy, chứ không dám xía mũi vào.
Tô Niệm Tinh thở dài một hơi: "Chúng ta đi ăn cơm trước đã nhé, lần sau cắt băng khánh thành tôi nhất định phải hỏi cho rõ ràng mới đường, khi không lại chạy đi một chuyến uổng công."
Đại Đao nghi ngờ: "Cũng không tính là đi một chuyến uổng công mà nhỉ, ngày mai không phải cô vẫn phải tiếp nhận phỏng vấn của truyền thông bên này hay sao?”
"Ừm, nhưng vì một cuộc phỏng vấn mà phải chạy tới đây thì không đáng." Tô Niệm Tinh liếc mắt nhìn xung quanh, gân đây không chỉ có mỗi một sòng bạc này mà gần như cứ cách vài bước chân là lại có một sòng bạc: "Xem ra chỗ này là ổ cờ bạc rồi."
Đại Đao gật đầu: "Chắc rồi."
"Bên kia có một Cha chaan teng, đi lấp đây cái bụng trước đã rồi nói sau." Tô Niệm Tinh đi qua bên đó.
Quán Cha chaan teng này rất nhỏ, vẫn chen chúc chật chội như các quán ăn ở Hương Giang, họ gọi hai phần phá lấu kiểu Macau và món ăn vặt đặc sắc ở bên này là Serradura.
Quán ăn này dùng tấm ván trong suốt để ngăn cách nên có thể nhìn thấy rõ ràng đầu bếp đứng ở bên trong nấu ăn. Đầu bếp múc phá lấu vừa mới nấu chín ra khỏi chiếc nồi bốc khói nghi ngút rồi lại dùng dao thái chúng thành từng miếng nhỏ, động tác của đối phương thành thạo vô cùng, lúc thêm nguyên liệu cũng nước chảy mây trôi khiến người nhìn thấy mà thích chí cực kỳ.
Món phá lấu này sau khi được nấu rất lâu đã trở nên rất mềm nhưng không nát, lại rưới thêm nước sốt cà ri đặc biệt của cửa tiệm, cắn một miếng vào khiến người chỉ muốn nuốt luôn lưỡi.
"Ngon quái Vị rất đặc biệt."
Đại Đao bật cười: "Ở Hương Giang cũng có mà, chẳng qua là đường Paterson không có mà thôi.
Tô Niệm Tinh gật đầu: "Đồ ăn Quảng Đông ở Hương Giang khá nhiều, cả món Tứ Xuyên nữa."
Serradura chính là sự kết hợp giữa bánh quy nghiền và bơ trơn mịn, vị tuy ngọt mà không ngấy.
"Bà chủ, chúng ta ở đâu bây giờ?" Khi tới đây, Đại Đao đã nhiều lần bị giám sát Lương dặn dò là bên này không an toàn, kêu anh ta nhất định phải bảo vệ bà chủ cho tốt, lúc này anh ta cũng khó tránh khỏi bắt đầu lo lắng hẳn lên: "Tốt nhất là chúng ta vẫn nên đi tìm khách sạn tốt một chút."
Tô Niệm Tinh gật đầu: "Tới cái khách sạn bên cạnh đi, vừa nhìn đã biết không phải do người bình thường xây ra rồi, chắc là cũng đảm bảo an toàn đấy."
Đại Đao thở phào một hơi nhẹ nhõm.
Đang nói chuyện thì có mười mấy người từ bên ngoài đi vào trong, trông tư thế đi đường của bọn họ đã biết không phải người dễ chọc rồi. Tô Niệm Tinh không dây vào được nên tránh đi, cô vừa định rời đi dưới sự bảo vệ của Đại Đao, nhưng lúc đi ngang qua vai của đối phương lại bị tay đại ca kia chặn lại.
"Trông cô quen thế nhỉ?" Người đàn ông dẫn đầu hơn ba mươi tuổi, tướng mặt hung dữ, hốc mắt lồi ra, trông có vẻ không phải là người tốt.
Tô Niệm Tinh còn chưa kịp trả lời thì mấy tên đàn em của anh ta đã nhận ra trước: "Ba ca, cô ta là thần toán kia đó, nghe nói ngày mai cô ta sẽ đi cắt băng khánh thành cho khách sạn của nhà họ Lục."
Tô Niệm Tinh thấy bọn họ nhắc đến nhà họ Lục còn mang theo vài phần châm biếm nên cũng đoán ra được có khả năng đám người này có thù với nhà họ Lục, thế là cô lập tức bổ sung: "Không có, tôi đã từ chối cắt băng khánh thành rồi, không tin thì sáng ngày mai các người đi mà xem, tôi tới bên này chỉ để tiếp nhận phỏng vấn của một tạp chí mà thôi."
Anh Ba quan sát cô: "Lớn lên xinh đẹp lại còn biết xem bói. Đi! Đi uống với tôi vài ly!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận